TẤM LỤA ĐÀO - Trang 107

Xuân Vũ

Tấm Lụa Đào

Chương 12

Minh và Bền ngồi chơi bên ven hồ tắm sân vận động. Bền nhắc chuyện
nghịch ngợm với mấy cô đầm hôm nọ và những việc xảy ra ở nhà trường.
- Con Yvonne láng cháng bị Ông thầy tiếng Ăng Lê tha mất... rồi.
- Mày cũng tha mất con Mad, chớ còn nói ai ?
- Phải mày chưa nợ con Emilie , tao bảo con Mad làm mai chọ Mày thấy
con nhỏ này thì mày đi hết nổi.
Minh xua tay:
- Không được đâu mày ơi! Tao có thể nào đem một con đầm mang giày cao
gót vô ngôi nhà tranh vách lá của ba má tao được ?
- Cưới vợ cho mày chớ bộ cho ổng bả sao?
- Đã đành rằng cho tao, nhưng còn phải liệu cơm gắp mắm nữa chớ !
- Cưới xong mướn phố ở trên này. Rồi đi kiếm sở làm với tao. Ông via con
Mad đã hứa thì thế nào cũng chắc mà. Tụi thằng Don Quichotte, Tartuffe
đều rục rịch lui ghe hết rồi đó. Thi đâu hay rớt gì tụi nó cũng ở nhà. Mày
tính sao ?
- Tao muốn lấy cái "bac" xong mới nghỉ.
- Con Emilie chờ mày à ?
- "Ẻn" hứa thi thành chung xong mới tính chuyện cưới hỏi.
- Rủi thằng nào nó chớp trước rồi làm sao?
-"Ẻn" thề rồi. Tao cũng hứa với nàng. Hai đứa ngoéo tay chắc chắn.
- Thiếu gì cuộc ngoéo tay, tưởng là chắc, chẳng ngờ quác.
- Nhưng không ít cuộc ngoéo tay không quác.
- Vậy thì tốt lắm, nhưng nếu rủi nó quác thì mày làm sao?
- Tao tin là không đâu!
- Mày đã... gì chưa ?
- Gì là gì ?
- Cái thằng, mày còn thủ cẳng vậy làm sao nắm chắc được. Mày muốn
nghe tình sử của tao và Mad không ? Nó hướng dẫn mình bước lên "con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.