TẤM LỤA ĐÀO - Trang 105

đứng đón tặng mình đoá hoa như những lần trước ?
Ôi, cái hôn đầu. Vết bỏng như rực lên trên da Emilie, lần này thấm cả nước
mắt.
Bỗng Emilie tốc mền vùng dậy nhìn mẹ, van lơn:
- Con phải học cho xong đã má ạ. Con không muốn đi xa m1a !
Bà Phán không thấu rõ tâm can con nhưng vì cưng con nên không làm phật
ý con:
- Ừ, đó chỉ là việc mới bàn sơ thôi. Con không chịu thì ba má định lại chứ
khó gì.
Emilie ôm choàng lấy mẹ hôn rối rít, giọng thều thào:
- Má nói thiệt hả má ?
- Má nói thiệt !
- Má hứa với con đi !
- Má hứa để con học xong rồi sẽ tính tới...
- Má hứa... má hứa thêm gì khác đi má.
- Má biết hứa gì nữa bây giờ ?
Bà Phán biết rằng con gái mình đã trao trái tim cho cái chàng tên "Minh"
nào đó trong nhật ký mà có lần bà bất ngời đọc được, khi Emilie viết nhật
k1y như vậy thì tình cảm đôi bên đã đậm. Mà cái thứ tình cảm này khi đã
đậm thì khó nỗi làm cho nhạt phai. Ép dầu, ép mỡ ai nỡ ép duyên. Nghĩ vậy
bà vuốt tóc con gái và bảo:
- Má hứa sẽ chiều ý con.
- Má nói thiệt nghe má ! - Emilie rối rít.
- Nhưng con cũng phải nghe ba má.
- Dạ. Con sẽ nghe ba má. Con xin ba má chiều ý con !
Bà Phán thở dài. Đứa con gái nào cũng vậy nhưng cha mẹ bắt lấy chồng là
lấy chồng.
- Con nằm xuống nghỉ. Má bảo chị Ở nấu cháo thương hàn cho con ăn hết
bịnh , mai đi học.
Emilie nói:
- Má bỏ tiêu ít ít , cay qua con ăn không được. Mà con hết bịnh rồi má à !
- Con chưa hết hẳn đâu con ! Thứ bịnh này dây dưa lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.