TẤM LỤA ĐÀO - Trang 112

chiến thắng vinh quang như vậy.
Mad dẫu môi:
- Vậy anh Bền nên đi sang Pháp mà sống, Bền ạ!
Raymond hùng biện:
- Vừa rồi trung phong Martin của đội bóng quốc gia đá một phát gỡ hoà 1-1
với đội Đức làm toàn dân Paris nở mặt nở mày, vì không phai? mang nhục
cõng con zéro trên lưng tai. sân nhà. Sau trận đấu, em biết có bao nhiêu thư
của các demoiselles gởi tới xin làm vợ chàng ta không ?
- Bao nhiêu ?
- Em đoán thử coi nào ?
- Năm, bảy cô sứt tay gãy gọng là cùng chớ gì nữa ?
- Xí! Năm trăm cô ! Trong đó có hai trăm mười bảy cô là nữ sinh nheo
nhẻo. Báo chí tổng kết như vậy.
- Vậy thì anh nên tập đá bóng đi- Mad ngả đầu vào vai Raymong - Mà dù
anh có đá vô gôn Đức một chục quả, anh cũng chưa chắc được một bức thư
của em đâu nhá!
Buổi tiệc vưi vẻ, thân mật, đầy vẻ văn minh, văn hoá, văn nghệ, ít nhất là
bề ngoài.
Xong phần rượu đến phần nhảy đầm. Raymond bảo vợ:
- Em nhảy với anh ấy vài bài đi !
Mad ngoan ngoản đứng dậy kéo tay Bền , trách yêu Raymond:
- Đáng lẽ ra anh ấy phải mời em chứ. Sao anh bắt em phải mời ảnh ?
- Anh biết! Nhưng đây là buổi tiệc đặc biệt. Cái gì cũng đặc biệt!
Bền đã hiểu thêm nền văn hoá của nước mẹ: đàn bà trên hết. Nhất vợ nhì
trời.
Lần đó tưởng Mad đã không cho Bền hưởng cái ân huệ cuối cùng, nhưng
rồi ngay sau đó Mad lại cho Bền cái Bền vừa đòi mà không được. Và lại
cũng ở đây hôm nay, với những bản nhạc du dương quen thuộc, nghe hát là
xúc động xuân tình, Bền lại ôm nàng tiên trong tay trước mặt tình địch. Rồi
cũng ở đây, Bền nghe hai vợ chồng chưa cưới Madeleine-Raymond tán tỉnh
mình như một người bạn hiếm có.
Tiễn Bền ra tận ngõ, Raymond bắt tay Bền thật chặt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.