TẤM LỤA ĐÀO - Trang 192

Minh xua tay:
- Tao không có can đảm làm cho cha mẹ tao buồn và tao mang tiếng là
thằng con bất hiếu.
- Đẻ một đứa cháu nội dắt về là bất hiếu trở thành có hiếu ngay mày ạ!
Minh lùng bùng lỗ tai. Ghê gớm như trời sập .Minh không có gan.
Bền bảo:
- Nếu mày không dám thì đi solution ba
- Tao cũng không thể làm như vậy được.
- Thì làm sao ?
- Theo mày thì làm sao ?
- Ông via tao rất dễ tính. Làm sao thì làm miễn có cháu nội cho ổng thôi, kế
đó là ở nhà coi rưộng vườn cho ổng. Nội vườn dừa cũng đã ba mươi mẫu,
còn ruộng , tao không biết có bao nhiêu, nhưng tao cũng không ở tại xứ, mà
tao sẽ đi Rạch Giá.
- Chừng nào đi ?
- Bà Liễu đập bầu xong, cứng cáp, tao với bả đi. Bả không dám cho ông
"trung phong" đi một mình...
- Hề hề! Vì sợ cú "lộn lèo" nguy hiểm của ổng phải không ?
Bền lảng sang chuyện khác:
- Ông già vợ hụt của tao đúng là Tây mẫu quốc, ổng lúc nào cũng khen tao.
Trước kia, thấy tao lui tới với con Mad, ổng ngó tao có nửa con mắt. "
Thằng Annamite " nào vậy ? Nhưng sau khi ổng biết con Mad đã cho
"bóng tao lọt lưới nó" và tao cũng không chém chạy thì ổng rất thích tao.
Ổng hứa sẽ cho tao đi Tây, hứa tìm ruộng cho tao làm... chủ.
- Nhưng khi thằng chồng con Mad sang ?
- Nó sang ổng vẫn chơi điệu. Trước kia con Mad định cưới tao, ổng bảo
"Tốt!". Bây giờ tao bị con Mad cho "lui ghe", ổng cũng gật gù " très bien ".
Nhưng ổng muốn tao đừng lui tới nữa gây rắc rối cho gia đình ổng. Tao tỏ
ra "đứt đoạn tơ lòng" nên ổng vẫn giữ lời ước cũ. Vậy đó! Tao sẽ đi Rạch
Giá nhưng không lập nghiệp ở dưới cái xứ Kinh Xáng Xà No, Xà Beng, Xà
Búp gì đó, mà tao xuống bán cái rột rồi hốt bạc về trên này mua ruộng cho
mướn, và lập thêm vườn dừa hoặc làm việc khác. Tao sẽ làm hãng xà bông,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.