TẤM LỤA ĐÀO - Trang 207

Xuân Vũ

Tấm Lụa Đào

Chương 21

Gian buồng trở nên vắng vẻ . Nàng ngồi ghé bên mép giường , tay vịn trụ
mùng, đầu óc lửng lơ, như chưa bao giờ trải quạ Một chập nàng bỗng nhận
thấy đức lang quân cũng không có ở đây. Nàng nghĩ, người ta lánh mặt để
cho mình tự nhiên trong những phút đâu chung sống. Nàng bước lại khoá
cửa rồi thay xiêm đổi áo.
Nàng mặc bộ đồ lụa hường do bà Hương may taỵ Bà dặn con gái:
- Đêm động phòng con nên mặc đồ trắng hoặc đồ hường. Màu trắng là màu
trinh tiết, màu hường là mày trẻ trung hạnh phúc.
Nàng đưa tay vén bức màn the móc lên. Cặp móc bằng đồi mồi bọc lụa
hồng quấn giống hình đôi phương giao đầu. Rồi không biết làm gì nữa,
nàng nhìn cặp gối tai bèo dồn bông gòn no đều chưa có dấu lún, màu trắng
dún ren xanh lơ nằm song song trên đầu giường. Chiếc chiếu Cà Mau sặc
sở làm tăng vẻ nồng nàn của khuê phòng. Nơi đây sẽ trở thành thân mến
với nàng cho đến suốt kiếp.
Đạo lý luân thường nghìn xưa lại gôm trong hai chữ "thờ chồng". Vạn biến
bất di
Chỉ có nàng mới được vào đây.
Chỉ có chàng mới được vào đây gặp nàng.
Nàng bỗng rưng rưng nước mắt. Giờ này hôm qua cả nhà còn vui vẻ ăn
cơm chung. Cơm xong bà con họp lại chuyện trò và nghe truyện Tam
Quốc, bộ truyện vòng vo kể mấy năm ròng chưa hết.
Nàng nhớ con Đèo. Đám cưới nó hồi năm ngoái. Nó đang mang bầu. Bây
giờ chắc nó không còn tìm thuốc trị mụn cóc cho chồng mà lo chạy gạo.
Đây rồi cả bầy nhóc con, đứa ẵm đứa dắt, tha hồ đầu tắt mặt tối . Chị em
chú bác mà sinh hoạt của gia đình nàng thì phong lưu, còn gia đình ông Nhì
thì chật vật, không hiểu tại sao. Con cái thì ông Nhì đặt toàn là Đèo , Đẹt,
Lượm... không có chữ nghĩa như bên nàng: Trang, Hương, Xuân, Sương...
Nàng lại nhớ đám trẻ con xóm, những đêm chúng soi cá về ghé bán cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.