TẤM LỤA ĐÀO - Trang 250

- Tại sao ? - Giáo sư Minh hỏi.
- Dạ vì nói hay cãi nhau với Alice nên hai đứa chỉ đi với nhau một chút là
nghỉ chơi, còn đi với Virginie nó thích hơn, nên nó đi lâu, do đó dang nắng
nhiều và bệnh ạ.
Giáosư Minh lấy làm lạ về sự phân tích tâm lý và thời tiết của cậu học trò,
mới nghe qua thì tức cười, nhưng nghĩ lại cũng có lý. Trẻ con thích nhau
mới chơi với nhau l âu và dang nắng nhiều thì bệnh ! Do đó Giáo sư Minh
không bác bỏ cái lý lẽ của cậu ta, một lý lẽ khác hẳn với lý lẽ của Bền là
Paul nhớ Virginie nên ốm . Và hồi đó chính trò Minh cũng chấp nhận khi
được Bền thổi vào tai, trong lúc hồn Minh đang vơ vẩn ngoài cây vú sữa.
Giáo sư Minh gật gù:
- Ý kiến của em không hẳn có lý hoàn toàn, nhưng không phải là vô lý. Em
có một sự tìm tòi đáng khen.
Rồi giáo sư hỏi:
- Còn trò nào có ý kiến gì không?
Không có cánh tay nào giơ lên.
Muôn năm trước và ngàn năm sau đã có và vẫn còn những bi kịch ái tình,
nhưng không ai có cách nào chỉ cho người đời tránh được những bi kịch
đó. Câu trả lời của cậu học trò gợi lại một số kỷ niệm thời học sinh của giáo
sư.
Giáo sư Minh thấy tóc mình bạc nhiều sợi và tim mình se thắt, khi bước ra
khỏi lớp đi lên văn phòng. Người lăng tông kỳ cựu của trường Minh Châu
đưa sổ lương cho giáo sư ký.
- Đây là kỳ lương thứ sáu năm thứ hai của giáo sư.
- Tôi dạy ở đây hơn một năm rồi à ? Mau quá ! - Giáo sư Minh nói khẽ.
- Dạ! Từ lúc bà Pottier nghỉ tới giờ. Chiều nay là bãi trường Tết. Ông Đốc
bảo tôi phát cho giáo sư luôn lương tháng bãi trường.
Giáo sư Minh đi tìm anh bồi Đông và lão cựu chiến binh tặng bao thơ lì xì
trước khi rời trường. Minh gặp lão già đang còng lưng quét lá.
Bỗng Minh thấy một khoảng trống trước mặt, Minh hỏi:
- Ủa, cây vú sữa đâu rồi cụ ?
- Đốn lâu rồi giáo sư ạ !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.