TẤM LỤA ĐÀO - Trang 252

", cái tiếng trước kia là hạnh phúc, giờ là niềm đau.
Thầy lại đưa cho Minh chiếc phong bì khác. Minh cầm lấy xem. Cũng thiệp
mời ông Đốc dự đám cưới. Thầy Xuỵt bảo:
- Mày giở vào trong xem đám cưới của ai.
Chúng tôi làm lễ vu quy cho con gái chúng tôi là
Mlle Emilie Liliane Lý Lệ Lan
đẹp duyên cùng...
- Mày xem thử ngày tháng của hai bức thư cách nhau bao lâu ? Chỉ có...
không đầy... tháng. Mày nhớ không, lần đó mày đến đây tìm nó ?
- Dạ nhớ! - Minh đáp lơ mơ như kẻ không hồn.
- Trước khi mày tới chừng nửa giờ hoặc bốn mươi lăm phút gì đó, nó cũng
tới gặp tao. Mặt nó xám ngắt như bị cảm. Nó ngồi ở cái ghế mày đang ngồi
đó, cả nửa giờ mới nói một câu có mấy tiếng, mà không rõ tiếng nào hết.
- Cô ấy nói gì, thầy ?
- Tao không nghe được. Trước khi nó ra cửa, nó viết mấy chữ và nhờ tao
đưa lai. cho mày.
- Chữ gì vậy thầy, đưa em coi !
- Nhưng nghĩ sao không rõ, nó lại vò nát và bỏ vào miệng nhai ngấu nghiến
rồi nói là nó không thể nhận lời dạy ở trường này. Nó tất tả đi ngaỵ Tao
không kịp hỏi lý do.
Minh lặng người. Một chập lâu mới nói:
- Đã vậy sao lúc đó thầy làm như không có chuyện gì hết. Nếu thầy cho em
hay thì...
Thầy Xuỵt quạt nhè nhẹ và đáp:
- Mày đã gởi thiệp mời ông Đốc rồi, thì tao còn làm gì được nữa. Cho nên
tao phải đóng kịch chớ sao ! Dù tao bảo thằng bồi Đông cầm thư của mày
vô nhà nó nhưng tao biết nó không bảo giờ còn gặp mày nữa. Mặc dù tao
không biết lý do gì, nhưng tao đoán chắc là nó đã biết chuyện mày dưới
quên, hoặc có việc gì ghê gớm giữa hai đứa.
Thầy Xuỵt tiếp:
- Nhưng thôi, như vậy cũng đã yên một bề. Tao nói một bề nghĩa là vợ mày
chưa hay vụ mày với nó. Nếu mày cứ dấu, nó không biết mày có vợ, để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.