TẤM LỤA ĐÀO - Trang 43

- Nó lên đá giày được bao lâu rồi ?
- Dạ, chừng hai năm!
- Nó bao nhiêu tuổi ?
- Da....
- Ồ! Tài không đợi tuổi! - Ông buột miệng dùng câu nói trong vở kịch Le
Cid - Hỏi coi nó muốn vô lính tôi như cai Xệ, bếp Xủng, lính Long không?
- Dạ , nó học năm thứ tư trường Minh Châu!
Ông Cò lắc đầu:
- Vậy chắc nó không chịu đâu. Chỉ mấy thằng dốt mới đầu quân với tôi thôi
!
Bền thấy Minh đứng bơ vơ bèn chạy ra và bảo:
- Mày lại pít xin kiạ..đọc sách!
- Ở đó có thư viện à ? Vậy lâu nay tao không hay !
- À ờ...Cứ vô đó thì biết. Có đủ hết. Chờ tao đá mãn trận rồi về, tao chỉ nhà
con nhỏ Emilie cho mà tới ! - Nói xong Bền quay vút vào sân.
Minh lững thững đi vào vòng rào của hồ tắm. Nước xanh ngăn ngắt. Nắng
chiếu lấp lánh trên những mảng da thịt nõn nà hồng tươi của những nàng
tiên cá. Họ đập nước trửng giỡn nghịch ngợm với nhau. Đại đa số là người
Pháp. Người bản xứ không xem đây là sự biểu hiện nền văn minh nên
không thấy ai đến chia sẻ cái nền ấy!
Các nàng tiên ngây thơ và những mụ sồn sồn làm bộ ngây thơ thay nhao
leo lên tấm ván nhún ưỡn ẹo phô trương sắc đẹp , da dẻ, tay chân và những
gì họ vừa muốn che kín lại vừa muốn phô ra, in như những nàng minh tinh
uốn dẻo của gánh xiếc Tạ Duy Hiển mới vừa đến đây biểu diễn. Họ đâm
đầu xuống nước như những kẻ thất tình đi tự tử mà biết chắc rằng mình
không bao giờ chết vì ở trên bờ đang có những cặp mắt rực lửa rọi vào và
sẵn sáng cứu vớt những đó hường nhan bạc mệnh giả kia, nên họ cứ việc
nhào tòm tòm kẻ trước người sau xuống hồ nước.
Minh thấy những chiếc áo tắm sao mà chói chang màu sắc làm hoa cả mắt.
Chiếc nào cũng mang những dòng chữ rất hãi hùng. Một cô ở góc hồ mặc
chiếc áp màu thiên thanh mang dòng chữ: !"Oui, avancez s.v.p" (xin vâng,
mời anh tiến tới). Một cô tóc bạch kim có cặp đùi mập mạp lại thách thức:"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.