Xuân Vũ
Tấm Lụa Đào
Chương 1
Ông Tư thức dậy sớm ra vườn tưới cam như thường lệ. Ông đã chăm chút
mấy chùm cam trổi từ mươi bữa naỵ Ông dựng chiếc gàu mo vào gốc cam
và ngước nhìn lên. Kiến vàng bỏ ổ trống bộn vì kiến hôi. Lũ bất lương này
từ đâu đến phá tán làm đồng loại tan cửa nát nhà. Ông oằn nhánh xuống bẻ
chùm trái ửng dạ, nghiêng qua lật lại xem xét. Kiến vàng thưa thì cam sẽ ít
nước và chai dần. Phải đánh đuổi chúng nó đi thì vườn cam mới tốt được.
Ông Tư tưới xong, đem cam vào nhà thì Minh cũng vừa thức dậy. Đêm qua
nó với thằng Bảo, hai anh em đi cắm câu được cặp cá lóc cháo. Ông Tư bảo
con:
- Con đem cam với cá biếu cho thầy Tám trước khi nhập trường.
Thằng Bảo đang ngủ, nghe nói, ngồi bật dậy , phóng xuống đất:
- Để con dẫn ảnh đi đường tắt cho mau
Thằng Bảo định lấy sợi dây lạt cà bắp xỏ mang cá còn Mình cầm mấy trái
cam, nhưng ông Tư bảo:
- Món gì biếu cho thầy cũng phải ngon lành và trang trọng. Cam thì để
trong rổ cho khỏi dập, còn cá thì bỏ trong giỏ đàng hoàng. Vậy mới phải lễ
của trò đối với thầy. Con nên nhớ câu: Không thầy đố mầy làm nên nghe
con! Hồi ba đi chọc chữ Nho, ông nội con luôn luôn nhắc nhở câu "Quân
Sư Phụ".
Bà Tư bắt thêm cặp trê vàng mọng và xúc một quả nếp trắng, đặt mấy quả
cam vào rồi dặn Minh:
- Con bưng cam và nếp. Để thằng Bảo xách giỏ cá. Nó mà bưng nếp thì tới
đó không còn một hột.
Thế là anh em khởi hành.
Thầy Tám dạy trường xóm. Trường của thầy cứ dời chỗ luôn. Có khi là
chái nhà của cha mẹ học trò hảo tâm. Có khi chỉ là cái chòi trống của nhà
giàu để dành chất củi. Chỗ nào không dột , nắng không chói , đủ lót cái bàn
hoặc bộ ván thì đó có thể là nơi dạy học của thầy. Thầy không học trường