TẤM LỤA ĐÀO - Trang 7

Đang đi bỗng Bảo đưa giỏ cá cho Minh xách:
- Để em bắt tụi còng gío đỏ xanh này chơi.- Nói xong lội xuống mương.
Bắt còng gió xong lại reo lên:
- Để em móc cái hang này chút đã !
- Hang gì mà móc ?
Bảo trỏ vào mé bờ có dấu đất đùn, quả quyết:
- Dấu chân ếch còn mới tinh !
Nói xong Bảo thò tay vàohang, miệng liến thoắng tía lia:
- Để em bắt cặp ếch nầy về ca-ri cho ba nhậu... Hạ.ha... !
Bỗng Bảo ré lên rồi rút tay ra. Một con cua biển vàng nghính đeo dính tay
cậu bé. Bảo vung mạnh, nhưng chú cua không sứt. Hai chiếc càng cua kẹp
cứng tay Bảo như kềm sắt. Bảo nhăn nhó, nhưng không có vẻ hốt hoảng.
Có lẽ cậu bé đã từng bị cua kẹp nhiều lần nên không sợ. Cậu đưa tay lên
mé bờ bảo Minh:
- Anh nạy cái ổ tèng heng kia kìa, nện thẳng tay lên lưng nó giùm cho em!
Minh buông gió cá và quả nếp xuống làm theo lời Bảo. Con cua bị đập bể
mu, càng rụng lìa thân nhưng vẫn còn kẹp dính tay thằng nhỏ. Bảo đưa tay
lên miệng cắn "rốp rốp" như nhai xương dòn. Hai chiếc càng cua rớt xuống
bùn cùng với mấy giọt máu. Bảo quệt vào quần, vọt lên bờ, đưa lên miệng
mút máu, bứt lá nhai đắp vào vết thương rồi nhặt chú cua ngất ngư bỏ vào
giỏ một cách thoải mái.
Hai anh em lại tiếp tục đi. Minh thương em:
- Càng cua bén quá !Lủng thịt sâu không em?
Bảo không trả lời theo câu hỏi, mà lại càu nhàu:
- Nhà của người ta lại nhảy vô ở càn!
- Nhà gì, của ai, em?
- Đây là hang ếch. Cua tới, ếch sợ nên bỏ đi. Cua chiếm lấy, chớ nếu là
hang cua em biết liền. Cua bò khác dấu chân ếch. Tại em sơ ý nên mới bị
nó kẹp.
- Gần tới trường chưa em ?
- Còn chút nữa.
- Bữa nay em không đi học sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.