TẤM LỤA ĐÀO - Trang 6

sư phạm, nhưng cả trăm trẻ con trong xóm đứa trước, đứa sau đều đến đây
thọ giáo. Nhiều đứa đã vô trường làng, lên trường quận, trường tỉnh, trong
số đó có Minh.
Thầy dạy suốt năm không bải trường, không hạn chế tuổi học trò, không có
lớp riêng biệt. Đứa nào đến, thầy tùy trình đột mà dạy, từ a, b, c đến toán
nhơn một con, toán chia hai con. Mười đứa mười lớp, không đứa nào học
giống đứa nào.
Tiền công của thầy được cha mẹ học trò quy định là một đồng một tháng,
nhưng có nhiều người đền ơn thầy hai, ba cắc, còn lại thì đem bầu bí, gạo
nếp, cá mắm bù vào. Thầy Tám vui lòng nhận tất cả, không kèo nài.
Thầy dạy ở xóm lâu lắm, không ai nhớ được mấy chục năm. Có gia đình
cha học chữ của thầy rồi con cũng học chữ của thầy, nói gì anh em như
Minh và Bảo.
Vừa đi , Minh hỏi em:
- Mấy giờ thầy lên lớp?
- Tụi em tới chừng nào thầy dạy chừng đó. Khi ở nhà có chuyện, cha mẹ tới
kêu con về, xong việc trở lại học tiếp.
Minh sực nhớ ra hồi trước mình cũng vậy. Cứ tới học, chừng nào thuộc thì
thầy phóng bài mới chớ đây có "thời dụng biểu" , giờ nào bài nấy như
trường nhà nước.
Bảo dắt anh đi len lỏi qua hè nhà bà bảy, người đạo Cao Đào, thường mua
núm mối của Bảo, băng ngang vườn ông Hai Nghi đạo Thiên Chúa, xẹt qua
trước cửa nhà ông Tám Kỳ, chuyền trên đầu bụp lá qua xẻo nhỏ ông Bộ
v.v... toàn những đoạn đường mới trong vườn do lũ học trò mở mang để đi
ngang về tắt cho mau.
Ở tỉnh, mang guốc trên mặt đường tráng nhựa, vừa đi vừa hút gió nhạc Tây
khoẻ ru, bàn chân không khi nào bị vấp. Còn ở đây , mặt đất đầy lỗ chân
trâu, đầu bập lá nhọn như gươm, cũng phải bước lên. Nhiều khi phải đi cầy
độc mộc, chạy vụ qua thân cây cau bắc ngang mương (nếu đi chậm sẽ té),
có quãng lại phải lách mình qua kẹt lá, bường tới... Con đường ngoằn
ngoèo này Bảo thuộc lòng và đi nhanh như gió, làm anh nó bước theo mướt
mồ hôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.