TẤM LỤA ĐÀO - Trang 9

Thằng Bảo ngớ ra, nó không biết bên Tây là ở đâu. Nó ngây ngô cười:
- Vậy em tưởng ổng ở bên mình và ổng cũng học một thầy với anh và em!
- Không phải đâu em à! Đó là chuyện bên Tây chớ không phải là chuyện
bên mình.
- Bộ bên mình không có ông Cạc nô sao anh ?
- Có chớ sao không! Nhưng không có ai viết ra được!
Thằng Bảo dắt Minh đi một chập nữa thì tới trường Nó dừng lại khẻ bảo
với vẻ mặt nghiêm trang.
- Ông thầy đã cưới vợ, chứ không ở cu ki như trưóc.
- Hồi nào, sao anh không biết?
- Lâu rồi. Thầy có con trai bằng em vậy. Nhà bà thầy bây giờ là trường học
đó. Anh nhớ chào bà thầy nghen !
Thầy đã có vợ con! Chuyện đời đã thay đổi nhiều mà Minh vì mài miệt với
bút nghiên, cứ tưởng là mọi việc đều như cũ, trong lúc không có gốc cây
ngọn cỏ nào còn nguyên, không có người nào còn trẻ như trước. Mải lo học
hành, lắm lúc, Minh cũng không nhớ tới thầy xưa bạn cũ nữa.
Thằng Bảo vô lớp, bạn học của nó trố mắt nhìn vì theo sau nó có người lạ,
mặt mũi trắng trẻo bảnh trai. Thầy Tám đang giảng bài, ngưng lại, tụt mắt
kiếng xuống khỏi sống mũi để nhìn.
Thằng Bảo nhạy miệng nói trước:
- Ba cháu biểu đem cho thầy ít trái cam, một lít nếp và cá lóc cá trệ!
Nói xon đem quà vật thẳng xuống bếp đưa cho bà Tám, nhân tiện xin
miếng giẻ để rịt vết thương rồi ra ngồi hợc như thường. Còn Minh đứng tần
ngần trước mặt ông thầy cũ mà tưởng người nào khác.
Râu tóc thầy bạc trắng, thân hình gầy nhom, mắt nheo nheo như muốn hỏi:
"Chú là ai?"
Minh qua phút bàng hoàng, chắp tay, cúi đầu:
- Dạ con là Minh đây, thầy còn nhớ con không?
- Minh đó à? - Nói vậy nhưng thầy vẫn chưa xác định Minh là ai!
- Dạ, bé Minh nhõng nhẽo thầy thường cho kẹo dừa nè thầy.
Một đứa học trò vọt miệng:
- Dạ, anh Minh , anh thằng Bảo đó thầy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.