TẤM LỤA ĐÀO - Trang 79

Bền cười nói như trả bài thuộc lòng:
- Câu cuối truyện là: " Chiếc váy từ từ rơi xuống và nằm bẹp tròn xoe
quanh chân cô dâu."
- Anh giỏi ghê ! Chụt !
- Anh sẽ làm như chú rể trong truyện, em cho phép chứ ?
Madeleine lại hôn liên miên nó giữa làn môi háo hức của Bền: - I love you .
Em là của nah.
- I love you, too! Anh là tên nô lệ của em.
- Hãy đưa em lên thiên đàng.
- Thiên đàng là đây.
- Em muốn được như Hélène ! - Madeleine thều thào lập lại câu lúc nãy.
- Thì đây là cơ hội ! - Bền vừa nói vừa làm theo câu truyện Đêm Tân Hôn.
- Chúng ta còn nhiều cơ hội khác đẹp hơn hôm nay anh ạ. - Madeleine chợt
tỉnh giấc mơ, vùng ra khỏi sự say đắm cuốn hút của Bền như rời xa miệng
hố.
Madeleine đi lại tủ một quyển sác trao cho Bền. Bền liếc thấy tựa : Phong
tục dân quên Việt Nam . Madeleine giở ra và vẫn bằng ngón tay mà nàng
gạch dòng chữ lúc nãy, trỏ cho Bền một đọan, rồi không đợi Bền đọc,
Madeleine nói ngay:
- Em không muốn nhận cái sỏ lợn bị cắt tai !
Bền giật mình vì không ngờ cô đầm lãng mạn này lại tìm hiểu phong tục
mình kỹ đến thế. Bền gạt phắt:
- Đó là hồi... thế kỷ trước Madeleine ạ ! Bây giờo chúng tao đã theo văn
minh của tụi mày rồi !
- Đây là một nét văn hoá cao qúy của dân tộc anh, chúng ta cần phải bảo vệ
và dân tộc em cũng phải bắt chước.
Mặc cho Madeleine nói huyên thuyên về phong tục, Bền làm như không
nghe hay Bền không nghe thật. Chàng cứ tiếp tục tỏ sự nồng nàn đối với
Madeleine bằng nhiều ngón. Nhanh chóng, chàng đã dồn Madeleine đến bờ
vực hạnh phúc lẫn tai hoạ.
Thấy Madeleine có chiều hướng chống trả cầm chừng như cuộc rút quân
của Napoléon ở Waterloo, Bền càng hăm hở tấn tới. Madeleine rền rĩ như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.