phản ánh cuộc sống hằng ngày của tội phạm cũng như không tiết lộ điều gì
về tính chính trực, sự đáng tin cậy, khả năng ra quyết định đúng đắn hay
cách đối xử với người khác. Số liệu thống kê về hành vi tái phạm chỉ cho
biết liệu một người phạm tội có bất cẩn để bị bắt hay không và đó có thể chỉ
là một phần nhỏ trong số các tội đã phạm phải. Nhà tâm lý học Stephen
Brake chỉ ra rằng điều này đặc biệt đúng với những tội phạm tình dục và lưu
ý, “Trong khoảng từ 64% đến 99% các vụ tấn công tình dục không bao giờ
được các nạn nhân kể lại”.
Ông trích dẫn một báo cáo hết sức choáng váng
của nhà tâm lý học Gene Abel, người phát hiện ra rằng, khi được đảm bảo
giấu tên, “người trưởng thành phạm tội tình dục tiết lộ đã thực hiện trung
bình 533 lần phạm tội trong khoảng thời gian 12 năm trước khi bị phát
hiện”. Từ nghiên cứu của Tiến sĩ Brake có thể thấy, thời hạn ba năm để đánh
giá hành vi tái phạm là quá ngắn. Ông trích dẫn các nghiên cứu cho thấy,
theo cáo cáo của các nhà điều tra, sau 25 năm tỉ lệ tái phạm gia tăng theo
thời gian, lên mức 39% đối với tội hiếp dâm và 52% đối với tội lạm dụng
tình dục trẻ em.
Sự thất bại thảm hại của hoạt động cải tạo đã khiến công chúng hoài
nghi liệu tội phạm có thể thay đổi hay không. Có hợp lý khi kết luận bản
chất tội phạm được định sẵn như vậy không? Đây cũng là một quan niệm sai
lầm. Có những thời điểm tội phạm dễ bị tổn thương, như khi cuộc sống
không diễn ra như mong đợi, và anh ta phải tìm kiếm một giải pháp thay thế.
Anh ta sẽ cảm thấy dễ tổn thương nhất khi mất đi thứ mà mình coi trọng,
thường là sự tự do, hoặc có thể là bạn gái hay gia đình. Khi cánh cửa trại
giam đóng sầm lại sau lưng, anh ta có thể bị tổn thương khi nhìn cuộc sống
đang lặng lẽ trôi qua trước mặt và anh ta có nhiều thời gian để suy nghĩ.
Trong những giai đoạn như vậy, việc cải thiện bản thân có thể có sức hấp
dẫn mạnh mẽ nhất. Ngay cả khi không ở trong tù, anh ta cũng có thể chán
nản bản thân, chán việc chạy trốn, lo lắng những điều tồi tệ sắp xảy ra và
làm hại những người quan tâm đến mình.
Hoạt động cải tạo có thể bắt đầu thực hiện ở trong tù hoặc trong cộng
đồng nhưng yếu tố cốt lỗi không phải là địa điểm mà là trạng thái tinh thần
của tội phạm. Một tù nhân trung niên tại một trại giam tiểu bang đã nhắn