TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1056

Chương 23: ÔNG TA VÀ “CÔ TA”

Phương Mộc xin Biên Bình nghỉ một ngày, nhưng không nói rõ lý

do. Biên Bình cũng không hỏi nhiều, chỉ dặn cậu hãy mở điện thoại di
động rồi đồng ý.

Hai giờ sau, chiếc xe Jeep của Phương Mộc lao về phía trường Đại

học J.

Đã hơn nửa năm không quay lại trường, sự thay đổi ở đây thật rõ

nét. Mấy dãy nhà cao tầng mới mọc lên làm cho nhà trường tăng thêm sự
rắn rỏi về kiến trúc và bớt đi những lời đàm tiếu về những tháp ngà.

Phương Mộc giảm tốc độ cho chiếc xe Jeep được ngao du thoải

mái trong trường. Qua sân điền kinh, qua nhà ăn, qua bể bơi, cuối cùng
dừng lại ở trước cửa khu ký túc xá 5 Nam Phạm.

Phương Mộc không xuống xe, anh ngắm nhìn căn nhà bảy tầng

trước mặt qua cửa kính xe. Nó vẫn như vậy, khác biệt duy nhất có lẽ là
những khuôn mặt ra vào nơi đây. Các sinh viên đang bước đi vội vã, có
người nhìn chiếc xe Jeep đỗ ven đường một cách hiếu kỳ, có người
chẳng buồn để ý, ngẩng đầu bước qua. Có những người trong số họ có lẽ
đã từng được nghe câu chuyện xảy ra ở đây. Đối với họ, câu chuyện có
thể tăng thêm một sự kích thích trong cuộc sống bình thường hàng ngày,
là một đề tài mới lạ để trò chuyện, còn đối với người trong cuộc, e rằng
đó lại là một hồi ức khó có thể xóa nhòa trong suốt cuộc đời.

Phương Mộc bỗng nhớ đến rất nhiều người, nhớ đến Đỗ Ninh,

Trâu Đoàn Kết, Lưu Kiện Quân, lại còn Trần Giao, Mạnh Phàm Triết.
Có những người trong số họ đang sống thoải mái ở một nơi nào đó, có
những người Phương Mộc tin rằng họ đã bước vào kiếp luân hồi, đang
phôi thai hạnh phúc trong bụng mẹ, hoặc đang mở đôi mắt mở màng
trong tã bọc ấm áp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.