TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1156

Căn phòng nhỏ trở nên ấm áp nhờ ánh sáng lắt lay của những ngọn

nến. La Gia Hải đứng ngây ra nhìn ánh sáng đung đưa, lay động trước
mắt đang biến hóa kỳ ảo thành một người con gái thanh tú mặc áo trắng.
Cậu cười, hai hàng nước mắt từ hốc mắt lã chã rơi xuống.

“Chúc em… sinh nhật… vui vẻ, chúc em sinh nhật… vui vẻ…” La

Gia Hải cất lời chúc nhẹ nhàng, rồi khe khẽ hát, nhưng nghẹn ngào
không thành tiếng.

Thẩm Tương, sinh nhật vui vẻ…

Biên Bình phát hiện gần đây Phương Mộc rất khác thường, hôm

nay đến Sở Dân chính, ngày mai phòng Hộ khẩu, thỉnh thoảng bắt gặp
cậu ta ở Sở Công an tỉnh thì lại thấy lầm lũi ngồi trước máy vi tính tự tra
tư liệu. Biên Bình cho rằng Phương Mộc có phát hiện gì đó rất quan
trọng. Thử hỏi thì cậu ta trả lời úp úp mở mở. Biên Bình thấy trong lòng
không được thoải mái. Anh cố gắng nhẫn nhịn không hỏi, mình là sư
huynh của nó, lại là cấp trên, tốt xấu thế nào cũng phải ra dáng một tí.
Không dễ dàng mà Phương Mộc lại chủ động đến tìm Biên Bình, thế mà
câu đầu tiên khi anh mở miệng lại là câu khiến Biên Bình giật mình:

“Sư huynh, tôi cần một khẩu súng!”

Ngồi trong chiếc xe jeep, Phương Mộc cảm thất cái cục sắt nặng

trình trịch ở bên hông khiến anh khó chịu. Lúc nãy khi vào chọn súng ở
kho, Phương Mộc không chọn loại súng nhỏ như K64, hoặc K77 mà
chọn loại K54 to nhất, nặng nhất. Không vì cái gì cả, chỉ vì cái thứ này
trông có vẻ yên tâm. Thực ra đây cũng là quan điểm chung của anh em
cảnh sát, thời khắc có ý nghĩa quyết định, dùng K54 là ít bị sự cố nhất,
dễ sử dụng nhất.

Mang theo súng là để đề phòng bất trắc, Phương Mộc tự đáy lòng

thầm mong sẽ không phải sử dụng đến nó.

Trên những cái cây bên ngoài Thiên sứ Đường được lắp những loa

công suất lớn, một giọng nói khô khốc nhắc đi nhắc lại: “Hãy ý thức đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.