TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1179

“Việc đó tính sau. Đợi thêm một thời gian nữa, tôi sẽ nhờ K và Q

giúp.” Anh T tỏ ra thoải mái, đặt một tay lên vai La Gia Hải. “Việc gấp
thì phải ưu tiên đó là giải quyết vấn đề của cậu trước, sau đấy cậu có thể
thanh thản rời khỏi nơi này, tôi định…”

Bỗng dưới nhà có tiếng gõ cửa, có tiếng một người giọng địa

phương khác đang gọi: “Ông chủ, còn bán hàng không?”

Anh T ra hiệu cho La Gia Hải đừng lên tiếng rồi đứng dậy đi

xuống tầng 1.

Bóng anh T vừa khuất sau lối rẽ cầu thang, La Gia Hải vội vùng

dậy, cầm lấy chiếc cặp da bất ly thân của anh T. Sau khi lục lọi một hồi
bên trong La Gia Hải rút ra được một cặp nhựa đựng tài liệu, cậu ta vội
vàng giấu vào cái đệm ở góc phòng, rồi xếp mọi thứ gọn gàng và đặt vào
chỗ cũ.

Tầng dưới vọng lên tiếng anh T: “Đóng cửa rồi, xin lỗi nhé.”

Người khách tất nhiên là không bằng lòng, sau khi chửi đổng mấy câu,
tiếng phành phành của chiếc xe tải chở nặng xa dần rồi mất hút.

Anh T lại quay lên lầu, thấy La Gia Hải vẫn đang ngồi bất động

trên ghế, cười một tiếng, nói: “Có phải là trong phút chốc cảm thấy trong
lòng trống trải?”

La Gia Hải miễn cưỡng cười, gật đầu.

“Ha ha, K và Q sau khi làm xong cũng có cảm giác như thế.” Anh

T ngồi đối diện với La Gia Hải, “Nhưng cậu phải nghĩ về những điều tốt
đẹp, cuối cùng thì một cuộc sống tốt đẹp đã bắt đầu.”

Anh ta móc trong túi ra một cái thẻ ngân hàng, “Trong này có 5

vạn tệ, mật mã là sáu số 0. Sáng sớm mai, tôi sẽ lái xe đến đón cậu đi
thành phố F, sau đó cậu có thể đi đến bất cứ nơi nào cậu muốn.”

“Cảm ơn anh!” La Gia Hải cầm lấy chiếc thẻ ngân hàng, “Sau đó,

chúng ta sẽ không liên hệ với nhau nữa, đúng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.