TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1185

giết người là ở tầng 2 của một nhà hàng nhỏ ven đường ở ngoại ô thành
phố. Đây là nơi anh H thuê từ năm ngoái.”

“La Gia Hải.” Phương Mộc định thần lại, “Vì sao cậu lại nói với

tôi những chuyện đó?”

Đầu dây bên kia im lặng. Hồi lâu sau, la Gia Hải nói nhỏ: “Tôi

cảm thấy có gì đó không bình thường, tôi và những người khác có thể đã
bị anh T lợi dụng.”

“Hả?”

“Hôm nay anh T bảo tôi đi giết người đã hãm hiếp Thẩm Tương.

Nhưng khi tôi nhìn thấy người được cho là tình nguyện viên ấy, tôi phát
hiện ông ta không thể là người năm xưa đã cưỡng bức Thẩm Tương
được, bởi vì hạ bộ của ông ấy không còn khả năng ấy nữa. Sau khi trở
lại, tôi đã lấy trộm tập tài liệu trong cặp của anh T, trong đó có tài liệu về
tất cả chúng tôi và tư liệu, số liệu thí nghiệm nhưng không có anh ta. Tôi
nghĩ, anh ta vốn không phải là vật thí nghiệm gì cả. Chúng tôi đã bị anh
T lợi dụng.”

“Người mà anh T để cậu giết tên là gì?”

“Châu Chấn Bang, một ông già.”

“Cái gì?” Phương Mộc kêu lên giọng thất thanh, “Cậu nói nhanh,

anh T trông thế nào?”

“Hơn 30 tuổi, chiều cao trung bình, trông rất nho nhã… Ối ối…”

Điện thoại bên phía La Gia Hải bỗng nhiên bắt đầu rên rỉ.

“Cậu làm sao thế? La Gia Hải, cậu làm sao thế? A lô, a lô…”

Tầng 2 nhà hàng ven đường, La Gia Hải run rẩy toàn than dựa vào

thành ghế, chốc chốc lại ợ lên mùi hạnh nhân. Cậu ta giãy giụa nâng bình
nước trên tay, lại nhìn cái túi ni lon trên bàn, cuối cùng cũng không gắng
gượng được nữa, nặng nề ngã xoài ra đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.