TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1394

Chương 9: LỜI NÓI DỐI

Ngày hôm sau, Tiêu Vọng gọi điện thoại đến thông báo được phân

công điều tra bên khách sạn Thành Loan. Sau khi hỏi rõ thời gian,
Phương Mộc quyết định đi cùng Tiêu Vọng.

Ông Hình nói ngày hôm đó cô gái bị một con dao thép đâm xuyên

người, nhưng lại không tìm thấy bất cứ dấu vết gì ở hiện trường. Giả sử
là vết thương của nạn nhân bị hung khí bịt chặt, trong khoảng thời gian
ngắn sẽ không có máu chảy ra. Điều này đúng là có khả năng xảy ra,
nhưng nếu hoàn toàn không có vết máu nào để lại, thì chỉ có thể chứng tỏ
một vấn đề: Có người đã hết sức nhanh chóng thu dọn hiện trường ngay
sau khi vụ án xảy ra. Đáng lý ra, thiết bị giám sát ở hành lang sẽ ghi lại
toàn bộ quá trình hai người đuổi nhau và quá trình thu dọn hiện trường,
nhưng khách sạn trả lời là đúng vào hôm đó họ tiến hành điều chỉnh thiết
bị, vì vậy đã tắt toàn bộ hệ thống camera giám sát.

Có thật là có sự trùng hợp ngẫu nhiên như vậy không?

Lúc Phương Mộc đến khách sạn, Tiêu Vọng đã chờ anh ở sảnh lớn.

Tiêu Vọng cầm trên tay một quyển tài liệu, đang nhíu mày chăm chú
đọc. Thấy Phương Mộc bước tới, Tiêu Vọng dường như không giấu nổi
sự kinh ngạc, nói luôn: "Mẹ kiếp, vụ này kì quặc quá thể!"

"Đúng vậy." Phương Mộc ngồi xuống bên cạnh, "Có rất nhiều

điểm khả nghi."

Tiêu Vọng lập tức ngồi đứng dậy, "Thế thì mình còn chờ gì nữa?

Bắt đầu điều tra luôn đi."

Theo yêu cầu của cảnh sát, từ sau khi xảy ra vụ án, phòng 624

không được cho khách vào ở nữa. Lúc nhân viên quản lý tầng mở cửa
phòng ra, mùi ẩm mốc xộc vào mũi. Tiêu Vọng bước vào phòng, đi lại
một vòng, vừa đi vừa đưa tay làm động tác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.