TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1640

Hai người giằng co dưới nước, khả năng hoạt động dưới nước của

đối phương rõ ràng mạnh hơn Phương Mộc, hắn quyết tâm muốn dìm
Phương Mộc chết đuối. Trong lúc giằng co, Phương Mộc cảm thấy mỗi
lúc một đuối hơi, trong lúc cuống, ý định hạ gục hắn trỗi dậy. Anh túm
chặt lấy tóc gã người làng, giật lên trên, đầu ngón tay kia đâm mạnh vào
chỗ yết hầu hở ra của đối phương. Đối phương bị đau nơi cổ họng,
không nhịn được thở, nước xộc vào đầy phổi, trong chớp mắt hắn đã
nhũn ra dưới nước.

Sau khi thoát khỏi gã người làng, Phương Mộc cũng tức thở đến

mức tim như muốn nổ tung. Anh cố hết sức nổi lên mặt nước, nhưng
chưa kịp thở đã thấy trước mắt đen sì. Anh gạt nước đang ròng ròng chảy
trên mặt, định thần nhìn bóng đen trước mặt, bỗng thấy trong lòng lạnh
toát.

Lục Đại Xuân đứng sừng sững bên bờ sông, khẩu súng trong tay

hắn đang nhằm vào trán Phương Mộc. Sau lưng hắn, Lục Đại Giang
đang ôm đầu, mồm liên tục chửi bới, Lục Hải Yến đã bất tỉnh nhân sự,
máu me đầy mặt.

Gương mặt méo mó của Lục Đại Xuân dính đầy vết máu, một con

mắt bị máu dính bết, con mắt còn lại vằn lên những tia sáng hệt như một
con thú hoang.

"Mày giỏi thật! Đến con đàn bà của tao cũng giúp mày." Những

thớ thịt trên mặt Lục Đại Xuân liên tục gồ lên, "Bây giờ, mày chết mẹ
mày đi!"

Thế là kết thúc!

Lần này, đúng là phải chết thật rồi!

Không, đừng nhắm mắt. Đừng để hắn thấy sự mềm yếu của mình,

dù là một thoáng. Sự yếu hèn trước từ đường chỉ là một lần duy nhất.

Hãy chết như Đinh Thụ Thành, hãy chết như Lục Hải Thao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.