Bọn chúng định làm gì?
Mấy cô bé đang trốn trong thùng lò cũng nhận ra là mình đang bị
di chuyển, chốc chốc lại khẽ kêu lên thất thanh. Mấy phút sau, mấy đứa
bé bỗng kêu rất to.
Phương Mộc nghiến răng, mạo hiểm thò đầu ra lần nữa.
Cái thùng lò đã bắt đầu dốc ngược xuống, đầu có nắp mở đang từ
từ hướng xuống dưới, bốn cô bé cuống cuồng vùng vẫy, kết quả là lần
lượt rơi xuống một cái khuôn lớn ở phía dưới.
Phương Mộc kinh ngạc nhìn xuống bên dưới, cái lò nung nhiệt độ
cao bằng điện trở cực lớn đang ầm ầm phát ra tiếng động.
Một cảm giác hoảng sợ chưa từng có lập tức lan khắp người
Phương Mộc.
Anh đã biết được ý đồ của đối phương!
Trịnh Lâm thấy Phương Mộc ngây ra, vội kéo anh thấp xuống, hỏi
luôn: "Sao thế?"
Toàn thân Phương Mộc run lập cập như bị sốt rét, mãi mới bật
được ra vài chữ: "Mấy đứa bé ở trong cái khuôn… thép nóng chảy… bọn
chúng định…"
Mặc dù Phương Mộc nói đứt quãng, nhưng Trịnh Lâm vẫn hiểu ra,
anh cũng sững sờ ngây ra như bị điện giật. Mấy giây sau, Trịnh Lâm lấy
lại bình tĩnh trước, nhưng nỗi hoảng sợ khó xua tan vẫn ánh lên trong
mắt.
"Lũ súc vật này!" Trịnh Lâm cầm súng lên định xông ra, nhưng
vừa nhỏm dậy, một loạt đạn liền chiu chíu bắn tới. Anh đành phải cúi
thấp người xuống.
Làm thế nào bây giờ?