Lục Thiên Trường ghé sát mặt lại, gần như chạm cả mũi vào màn
hình. Cái vật kì quặc bé tí trước mặt lão nom giống như ba cuốn sách bị
buộc vào nhau bằng sợi thắt lưng da.
"Video." Lão lẩm bẩm đọc mấy chữ ghi bên dưới ba cuốn sách,
ngẫm nghĩ giây lát, rồi quay đầu hỏi Lục Hải Yến vẫn im lặng từ nãy:
"Nghĩa là gì?"
"Nghĩa là: trong đĩa này có video." Lục Hải Yến cầm chuột trong
tay, cụp mắt xuống.
"Thế thì mở ra xem nào." Lục Thiên Trường bắt đầu căng thẳng.
Video, video gì?
Lục Hải Yến kích liền mấy nhát lên màn hình vi tính, một chiếc
hộp thoại liền nhảy ra.
"Hãy nhập mật mã." Lục Hải Yến lẩm bẩm đọc, "Không xem
được! Phải nhập mật mã."
Lục Thiên Trường "ồ" lên một tiếng, cau mày lại, lão ngồi thẳng
người dậy hết nhìn Lục Hải Yến, lại nhìn Lục Đại Xuân.
Nếu phải thêm mật mã thì chắc chắn đây là thứ không thể cho
người khác biết. Có điều, không biết đoạn băng video này liệu sẽ lấy
được tính mạng của Lương Tứ Hải, hay là tính mạng của Lục Thiên
Trường!
Cho dù nó lấy được mạng của ai đi nữa, bây giờ vật này cũng đã
nằm trong tay ta - Lục Thiên Trường.
Lục Thiên Trường rút vật bằng nhựa ra, cẩn thận bỏ vào túi áo
trong người, cảm giác lưng mình như vững chắc hơn bội phần. Lão khoát
tay ra hiệu cho Lục Đại Xuân và Lục Đại Giang đi ra, ngẫm nghĩ một lát
rồi quay đầu nói với Lục Hải Yến: "Hầm tí canh gà mang đến đây, cần
tẩm bổ cho Đại Xuân."
Lục Hải Yến cúi đầu đáp "vâng".