TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1758

dốc một hồi, "Dù sao cũng được quen nhau, tôi sắp chết rồi, cậu có thể
giúp tôi một việc không?"

Phương Mộc im lặng chăm chú nhìn anh ta, khẽ gật đầu.

"Tôi giao lại số băng video đó cho cậu. Vốn định giữ để đề phòng

sau này nếu chẳng may Lương Tứ Hải trở mặt, bây giờ chả còn dụng gì
nữa." Tiêu Vọng cười khổ sở, "Nhưng cậu phải đồng ý một điều kiện."

Phương Mộc gật đầu, "Anh nói đi."

Tiêu Vọng khó nhọc lôi một chùm chìa khóa trong túi áo ra đưa

cho Phương Mộc.

"Câu lạc bộ thể hình Bắc Khải, tủ thay quần áo số 663." Sắc mặt

Tiêu Vọng mỗi lúc một nhợt nhạt hơn, anh ta nhìn gian từ đường hỗn
loạn, rồi quay đầu nói với Phương Mộc: "Giúp tôi nghĩ một lí do, gì cũng
được. Miễn làm sao tôi được coi là hy sinh khi đang làm nhiệm vụ, để tôi
được vào nhà hỏa táng với tư cách là một cảnh sát."

Phương Mộc nhìn chùm chìa khóa trong tay, rồi lại nhìn Tiêu

Vọng, anh chậm rãi kiên quyết lắc đầu.

"Không!"

Hai mắt nhắm hờ của Tiêu Vọng lập tức trợn lên, người như muốn

lao tới.

"Tại sao?"

"Anh Hình, Đinh Thụ Thành, Trịnh Lâm, Hải và Triển," Nước mắt

Phương Mộc trào dâng, "họ đã chết vì cứu giúp những người khác. Còn
anh thì không."

Phương Mộc từ từ đứng thẳng dậy, nhìn Tiêu Vọng từ trên cao.

"Anh không xứng đáng được như họ, được chết với tư cách là cảnh

sát."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.