TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2109

Ngoài ra, Phương Mộc phân tích về tâm lý hung thủ, thấy rằng hắn

"không thèm" coi phụ nữ và người già là mục tiêu sát hại. So sánh một
bà già gần 70 tuổi với một vị quan tòa đại diện cho quyền lực, thì giết vị
quan tòa này mới khiến hắn thỏa mãn nhu cầu tâm lý và cũng thể hiện
hắn có năng lực phạm tội rất phi thường.

Việc hung thủ công khai bỏ phiếu trên mạng, cũng chứng tỏ phần

nào suy luận của Phương Mộc. Tức là, hắn sẽ không ngừng nâng cao
mức độ công khai và tay nghề tinh vi chính xác trong việc gây án; hắn sẽ
mở rộng mức độ ảnh hưởng của hành vi tội ác. Hắn đã nâng cấp nghi
thức báo ứng từ mức độ riêng lẻ, cá nhân, thành trò chơi giết người tác
động và lôi kéo các cư dân mạng. Hắn đã trở nên ngày càng xảo quyệt
mạnh mẽ hơn, việc tự đánh giá bản thân cũng được nâng cấp cao hơn.

Ví dụ, hắn tự gán cho mình cái tên Ánh sáng thành phố.

Ánh sáng thành phố là tên một bộ phim điện ảnh đem lại danh

tiếng lẫy lừng cho Charlie Chaplin

[8]

. Nhưng cách nhìn của hung thủ thì

lại có hàm nghĩa khác. Có lẽ hắn đã tưởng tượng rằng mình là một làn
ánh sáng mạnh mẽ. Làn ánh sáng này sẽ bao trùm trên bầu trời thành
phố, soi rọi vào nơi sâu kín nhất của tâm hồn mỗi người dân khao khát
sự công bằng.

[8] 1889-1977: Danh hài vĩ đại, đạo diễn phim và nghệ thuật sân

khấu.

Giết chóc tức là trừng phạt, cũng tức là chính nghĩa.

"Các anh xem cái này." Cậu Mao đang dán mắt vào màn hình,

bỗng gọi. "Mẹ kiếp! Vấn đề bỏ phiếu đang lan tỏa!"

Phương Mộc và Dương Học Vũ cùng xáp lại màn hình. "Gì thế?"

Mao vừa bất lực vừa tức tối: "Điều mà chúng ta nghĩ đến, thì dân

chúng cũng nghĩ đến."

Ngay trên trang đầu của diễn đàn, ngoài những ý kiến nổi bật đã

đăng, lại có thêm vài cư dân mạng phát biểu với nội dung: họ ngờ rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.