TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2535

nhựa, ngồi xuống bên cạnh giường Đỗ Thành. Trương Chấn Lương
không ngồi mà dựa vào đầu giường, chăm chăm nhìn Đỗ Thành.

Có người lấy thuốc lá ra hút, gian phòng bệnh nhanh chóng mờ mịt

khói thuốc, có người đứng dậy mở cửa sổ.

Đoàn Hồng Khánh trầm ngâm hồi lâu rồi hỏi nhỏ: “Ông Đỗ, có dự

định gì?”

Đỗ Thành lại hút hết một điếu, hài lòng chặc lưỡi, hai tay đặt trên

đầu gối gõ nhẹ, “Ra viện, về nhà.”

“Đừng, sư phụ.” Trương Chấn Lương phản đối đầu tiên, “Mình

phải chữa trị cho cẩn thận, ở đây không được thì đi Bắc Kinh, đi Thượng
Hải… Tiền thuốc men điều trị anh đừng lo, đã có em.”

“Ha ha, ý tốt của cậu tôi xin ghi nhận trong lòng, Chấn Lương.”

Đỗ Thành vỗ nhẹ vào anh, “Bác sĩ nói rất rõ - Tôi có bệnh tiểu đường,
vấn đề lần này lại nằm ở gan. Chữa gan thì hỏng thận. Chữa thận thì
hỏng gan - cả hai đều rất khó.”

“Không được!” Đoàn Hồng Khánh lắc đầu, “Ông nằm yên trong

viện cho tôi, chuẩn bị làm phẫu thuật, chi phí cục sẽ chi.”

“Thôi khỏi, vô nghĩa.” Đỗ Thành làm động tác ra hiệu trên người

mình, “Đến cái tuổi này rồi mà còn phải dao kéo, vừa xạ trị lại vừa hóa
trị, người có lành lặn cũng ra tàn phế, thêm nữa cũng chỉ mất tiền oan
thôi.”

“Thế thì cứ thế cắn răng chịu à?” Đoàn Hồng Khánh trợn mắt, “Mẹ

kiếp, ông đừng có gàn nữa, nghe tôi.”

“Vấn đề là tôi không sao.” Đỗ Thành xòe hai tay, “Mấy hôm trước

không phải là tôi vẫn chạy vẫn nhảy đấy thôi? Tôi làm cảnh sát hình sự
cả đời, ông bảo tôi cứ nằm ở bệnh viện, không nằm nổi đâu!”

“Ông nói nhảm ít thôi!” Đoàn Hồng Khánh khoát tay, “Cứ nghỉ vài

ngày cho tôi đã rồi tính.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.