TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2782

“Ồ?” Lạc Thiếu Hoa đang cầm chiếc bật lửa, dừng tay lại, do dự,

châm điếu thuốc lá trên môi, “Con nghĩ thế nào?”

“Con không biết.” Lạc Doanh có vẻ bối rối không biết nên thế nào,

“Anh ta nói đã chấm dứt với người phụ nữ đó, sẽ thay đổi, sẽ không bao
giờ tái phạm nữa - bố nói xem, anh ta có thay đổi được không?”

Thay đổi? Tật đái dầm có thể thay đổi được, chửi bậy có thể thay

đổi được, ăn trộm có thể thay đổi được, thậm chí hút thuốc phiện cũng có
thể thay đổi được. Nhưng, có những việc, có thay đổi được không?

Lạc Thiếu Hoa lập tức nhớ đến Lâm Quốc Đống, hắn có thay đổi

được không? Sau khi bị giam giữ hai mươi hai năm, khi màn đêm buông
xuống, hắn có thể đối mặt với thế giới tươi đẹp ngọt ngào như tranh với
tâm thái bình tĩnh được không?

Lâm Quốc Đống liệu có khả năng tái phạm không, đây là việc

khiến Lạc Thiếu Hoa nghĩ ngợi nhất suốt mấy tháng nay.

Khi việc theo dõi đã trở thành một thói quen, khi giám sát đã trở

thành một việc thông thường, khi điểm giám sát ở tầng 6 tòa nhà số 14
trong khu Vườn Trúc Xanh đã trở thành địa điểm ông quen thuộc nhất,
Lạc Thiếu Hoa bắt đầu quên mất tâm nguyện ban đầu của mình. Việc
theo dõi giám sát hết ngày này qua ngày khác, bắt đầu trở thành một
hành động máy móc, thậm chí trở thành một loại phản ứng bản năng -
Lạc Thiếu Hoa dường như sống vì nó, quãng đời còn lại cũng sẽ vì nó.

Ông không thể nói rõ được rốt cuộc là mình muốn chứng minh

rằng Lâm Quốc Đống vẫn còn những ác niệm trong đầu, hay là đã hoàn
toàn thay đổi.

“Bố?”

Tiếng gọi của con gái làm gián đoạn suy nghĩ của Lạc Thiếu Hoa.

Để giấu đi sự mất tập trung của mình, ông đưa thuốc lá lên môi rít một
hơi, không ngờ điếu thuốc đã cháy hết một đoạn rất dài, chỉ khẽ động
đậy, tàn thuốc đã rơi xuống mặt bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.