TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2897

Ngụy Quýnh. Trong bóng tối, hai mắt cô sáng rực, “Mọi nơi. Trên người
không mảnh vải.”

Cô đưa hai tay ra, lồng hai ngón trỏ vào nhau, “Mười mảnh. Bà bị

phân tách thành mười phần - đựng trong túi nilon màu đen, buộc chặt
bằng băng dính màu vàng.”

Đầu Ngụy Quýnh như muốn nổ tung. Mất tích trong đêm khuya.

Cưỡng dâm. Phân tách thi thể sau khi giết hại. Túi nilon màu đen. Băng
dính màu vàng…

“Lúc đó, tớ còn chưa đến một tuổi, hoàn toàn không nhớ được

những chuyện này. Bố tớ cứ nói với tớ là mẹ mất vì bị bệnh.” Nhạc Tiêu
Tuệ lại quay mặt ra quảng trường, giọng cô như vọng tới từ tầng nước rất
sâu, “Năm lớp bảy, bố tớ bị say rượu, một người họ hàng đưa bố tớ về,
vô tình nhắc đến cái chết của mẹ tớ, tớ mới biết là mẹ tớ bị giết hại…”

“Đợi đã!” Ngụy Quýnh nhảy dựng lên, ngắt lời Nhạc Tiêu Tuệ, “Ý

của cậu là…”

“Đúng. Có lẽ là trực giác của phụ nữ, lần đầu tiên gặp lão Kỷ, tớ

đã cảm thấy giữa ông cụ và tớ có một mối liên hệ nào đó.” Nhạc Tiêu
Tuệ lại châm một điếu thuốc, “Cho nên, lúc ở thư viện khi cậu nói với tớ
về việc lão Kỷ nhờ cậu, tớ biết ngay mối liên hệ đó là gì.”

“Nhưng, trong vụ án giết người hàng loạt đó, vợ của lão Kỷ là

người thứ tư, cũng chính là người bị hại cuối cùng.” Ngụy Quýnh nhanh
chóng nhớ lại và nói, “Vụ án xảy ra vào ngày 7 tháng 8 năm 1991. Mẹ
cậu bị hại vào ngày 27 tháng 10 năm 1992, không lẽ…”

“Ừ. Trên thực tế, tớ biết về vụ án giết người hàng loạt đó sớm hơn

cậu.” Nhạc Tiêu Tuệ vẩy tàn thuốc lá, khẽ mỉm cười, “Cậu có tưởng
tượng được không? Một cô bé học lớp bảy, đeo ba lô Hello Kitty, ngồi ở
thư viện thành phố đọc báo từ mười mấy năm trước, tìm vụ án giết người
hàng loạt năm đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.