TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 509

Cố gắng đứng lên, nhìn thấy hình mình trong gương nhà tắm, đầu

tóc rối bời, sắc mặt trắng bệch.

Tự mỉm cười với mình.

Cùng lúc vểnh khóe môi, lại nhắm chặt đôi mắt.

Không, không muốn nhìn thấy nụ cười giống như nụ cười của ác

quỷ.

Lảo đảo quay trở lại phòng khách, mệt mỏi rã rời ngồi phịch xuống

ghế sofa. Cửa sổ trong phòng đóng chặt, rèm cửa dày chắn hết ánh nắng
bên ngoài cửa sổ. Một chiếc đèn để sát chân tường toát ra ánh sáng vàng.
Không khí oi bức tột cùng, nhưng tại sao vẫn cảm thấy lạnh.

Mô hôi lạnh toát ra, những sợi tóc ướt đẫm dính chặt vào trán, dính

nhớp nháp, thật khó chịu. Hất mạnh chúng ra sau, lòng bàn tay cũng ướt
đẫm. Hít hít mũi, trong phòng có mùi thối rữa. Bước nhanh tới trước cửa
sổ, "roạt" một tiếng, kéo rèm cửa sổ, nhưng dường như bị ánh nắng đâm
vào làm cho bị thương, vội kéo rèm lại. Bước nhanh đến bàn viết, kéo
ngăn kéo phía dưới, lôi tất cả mọi thứ ở bên trong ra, cuối cùng cũng tìm
thấy được một lọ nước hoa xịt phòng. Phụt, phụt, phụt! Cho đến tận khi
cạn sạch không thể phụt ra được khí nữa mới dừng tay.

Mùi hương chanh nồng nặc, hơi nhức mũi, nhưng đã dễ chịu hơn

nhiều.

Lại ngồi phịch xuống ghế sofa, tiện tay cầm lên một cuốn sách, lật

giở mấy trang. Có bức tranh sơ đồ giải phẫu cơ thể người.

Cút đi!

Cuốn sách bị ném mạnh vào tường, sau khi tạo nên một tiếng rầm,

liền lạo xạo rơi xuống đất.

Người mềm nhũn, tuột từ ghế sofa xuống dưới đất. Nền gạch đá

lạnh lẽo lập tức xuyên thấu vào xương và lan tỏa khắp cơ thể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.