TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 660

Nhờ vào ánh lửa yếu ớt của chiếc bật lửa, Phương Mộc thấp

thoáng nhìn thấy mấy lọn tóc hoa râm lộ ra phía sau ghế sofa.

"Bác ơi!" Phương Mộc gọi, giọng run rẩy.

Mấy lọn tóc ấy không hề động đậy.

Chiếc bật lửa đã hơi nóng tay, cậu không nghĩ được nhiều, cầm

chắc chiếc dao găm trong tay, từ từ đi đến ghế sofa.

Khi khoảng cách đến ghế sofa càng lúc càng gần, tim Phương Mộc

đập càng lúc càng nhanh, răng cậu va vào nhau lập cập, cảm giác tay
mình đã run rẩy đến độ sắp không giữ được bật lửa nữa rồi. Khi đi đến
ghế sofa, bật lửa đột nhiên vụt tắt, Phương Mộc rơi vào một khoảng tối
đen như mực. Cậu vừa bật chiếc bật lửa đã nóng rẫy, vừa lần mò bước
lên phía trước, khi cảm nhận đầu gối đã chạm vào ghế sofa chiếc bật lửa
vụt lên một đốm lửa dài, một gương mặt cắt không còn một giọt máu,
miệng há to xuất hiện vào trong tầm nhìn của Phương Mộc!

Mẹ Mạnh Phàm Triết nửa nằm nửa ngồi trên ghế, dầu dựa vào

lưng ghế sofa, một tay ôm chặt ngực, một tay nắm chặt mép ghế sofa.
Đôi mắt bà trợn tròn, miệng cũng há to, nét mặt thể hiện nỗi kinh hoàng
tột cùng.

Bà đã chết rồi!

Một con chuột toàn thân đen sì đang bò trên đùi bà, dưới sự kích

thích của ánh lửa, thật không ngờ nó không thèm né tránh, hai con mắt
đỏ chằm chằm nhìn vào Phương Mộc.

Đến tận khi bị bật lửa làm bỏng tay, Phương Mộc mới định thần

lại, trước nỗi kinh hãi tột độ, cậu hoang mang giơ chiếc dao găm vung
lên khắp nơi, vừa điên cuồng tìm kiếm chiếc di động trong túi.

Cuối cùng cũng tìm thấy, cậu mở di động, vừa mới ấn số 1, đã

nghe thấy từ bên ngoài truyền đến một loạt tiếng bước chân gấp gáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.