TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 85

thế kỷ 20 này. Phương Mộc không ngớt bị họ chế giễu, khiến anh hổ
thẹn không dám ló mặt ra. Còn cậu Trư béo thì được coi là hình mẫu một
chàng trai si tình, và được nhận vô số ánh mắt trầm trồ của các em nữ
sinh.

Sống thu mình mấy hôm, Phương Mộc ý thức được điều này: dù

anh rất không muốn nhớ lại những hành động rất hão huyền của mình và
Chúc Tứ đệ, nhưng trong đầu anh, những cảnh tượng trong đêm hôm đó
vẫn không ngớt tái hiện - chẳng khác gì những cảnh tượng kỳ bí trong
một bộ phim kinh dị.

Trong đó, có một cảnh tượng luôn ám ảnh rất lâu trong đầu óc

Phương Mộc. Một lần, Phương Mộc bỗng tỉnh dậy lúc nửa đêm, cảnh
tượng ấy cũng đóng khung rành rành trong óc anh, hình ảnh rất rõ ràng
sắc nét.

Đó là hai bóng người lặng lẽ đứng bên nhau, trước cửa phòng phô-

tô.

Phương Mộc còn nhớ rõ, khi anh nhận ra có hai bóng người trong

màn đêm, thì ý nghĩ duy đầu tiên chớp lên trong óc anh là: Chu Quân
cũng ở đây!

Tại sao anh lại nghĩ như thế?

Phương Mộc không thể giải thích nổi tại sao lúc đó mình lại có cái

ý nghĩ ấy. Anh rất muốn tin rằng đó là do mình rối trí nghĩ bừa trong lúc
cực kỳ hoảng hốt. Nhưng rồi anh nhận ra rằng dù tự chửi bới sự ấu trĩ rất
vớ vẩn của mình như thế nào thì ý nghĩ ấy vẫn cứ hằn sâu trong óc anh
như một u linh ngoan cố đeo bám con người, buộc anh phải cân nhắc
đánh giá suy ngẫm về cái cảnh tượng ấy.

Liệu có phải Chu Quân và Đồng Sảnh cùng chết bởi một hung thủ?

Bóng đêm đang bao bọc xung quanh, Phương Mộc nằm nghe

những tiếng thở đều đều của các bạn cùng phòng, và chấp nhận cái cảnh
tượng ấy hiện lên trong óc càng lúc càng rõ nét. Khi nó hoàn toàn chiếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.