TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 109

Hắn cố gắng mở to mắt, hòng nhận ra mục tiêu của mình trong màn đêm
đặc quánh ấy. Nhưng, trước mắt ngoài bóng tối, vẫn chỉ là bóng tối.

Hắn khẽ nhếch mép, quay đầu nhìn về ngôi làng sau lưng, cho đến khi

tìm thấy cây du to đó, ánh mắt hắn mới lóe lên một tia sáng.

Đúng là ở đây.
Lâm Quốc Đống đi xuống con đường đất, bước vào giữa bãi ngô. Bãi

ruộng đã được thu hoạch, còn lại những thân ngô cao mấy chục cen-ti-mét,
Lâm Quốc Đống loạng choạng bước đi, chân đau nhói vì bị những thân ngô
trên nền tuyết đâm phải. Hắn chậm rãi lần tìm phương hướng, cuối cùng
cũng tìm thấy bờ ruộng, rón rén bước lên, tiếp tục đi về phía trước.

Dần dần, hình dáng một kiến trúc cao và mỏng từ từ xuất hiện trong

bóng tối. Lâm Quốc Đống nhìn nó, hơi thở trở nên gấp gáp, chân rảo bước
nhanh hơn.

Cuối cùng, hắn đi đến phía trước nó. Đó là một tháp nước, đúc bằng xi

măng, xung quanh phát ra một thứ mùi tanh buốt lạnh. Hắn đưa tay ra, sờ
lên bề mặt thô ráp lạnh buốt của tháp nước.

Một tiếng thở dài hài lòng phát ra tự đáy lòng Lâm Quốc Đống. Hắn bám

tay lên tháp nước, chậm rãi đi một vòng xung quanh, cuối cùng dừng lại ở
mé phía tây tháp nước, xoay lưng dựa vào nó.

Tấm lưng đã ướt đẫm mồ hôi lập tức cảm thấy lạnh thấu xương. Lâm

Quốc Đống ngẩng đầu lên, nhìn bầu trời tối đen như mực, cánh mũi phập
phồng liên tục.

Hơi thở đó, hơi tanh, hơi ngọt.
Lâm Quốc Đống từ từ nhắm mắt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.