TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 236

vẫn sống ở trong thành phố này không ạ?”

Kỷ Càn Khôn lập tức không biết nói gì, nét mặt cũng trở nên rất khó coi.
“Cả Trung Quốc, 23 tỉnh, 5 khu tự trị, 4 thành phố trực thuộc trung ương,

vô số huyện thị.” Nhạc Tiêu Tuệ xòe hai bàn tay ra, “Chúng ta đi tìm một
người bằng cách nào?”

Căn phòng chìm trong yên lặng. Ngụy Quýnh liên tục đưa mắt ra hiệu

cho Nhạc Tiêu Tuệ, ý bảo cô đừng làm Kỷ Càn Khôn quá xúc động. Nhưng
cô gái không hề nhìn cậu, ánh mắt vẫn dõi lên mặt Kỷ Càn Khôn. Một lúc
lâu sau, lão Kỷ khẽ cười, chậm rãi lên tiếng:

“Nói như vậy, ta đang làm một việc hoàn toàn không có khả năng thành

công?”

“Cháu không có ý như vậy, lão Kỷ.” Nhạc Tiêu Tuệ cúi người về phía

trước, đặt tay lên đầu gối ông cụ, “Chỉ là cháu thấy, ngoài biết được hung
thủ là đàn ông ra, thực ra chúng ta không biết bất cứ điều gì khác về hắn.”

Lão Kỷ ngẫm nghĩ một lát, khó nhọc thừa nhận: “Đúng vậy.”
“Thế, ông đã bao giờ nghĩ, tại sao hắn lại giết chết những người phụ nữ

đó - và vợ của ông?”

Lão Kỷ đã hoàn toàn bị thu hút bởi cách nghĩ của Nhạc Tiêu Tuệ, “Ý của

cháu là?”

“Họ nhất định sẽ có một vài điều đặc biệt hấp dẫn hung thủ.” Mắt Nhạc

Tiêu Tuệ bỗng sáng rực, “Nếu chúng ta biết được những điều này, có lẽ sẽ
có thể suy luận ngược xem hung thủ là người như thế nào.”

“Ý cậu muốn nói…”, Ngụy Quýnh xen vào, “Đặc điểm chung?”
“Đúng.” Nhạc Tiêu Tuệ quay màn hình điện thoại di động về phía họ,

“Tớ cũng tìm kiếm được một vài tài liệu về bọn sát thủ hàng loạt, ví dụ như
Jerry Brudos, người bị hại mà hắn chọn, đa số đều là những phụ nữ mang
giày đẹp; Hay như Ted Bundy, hắn thiên về những phụ nữ tóc dài, mặc
quần bò hoặc quần soóc.”

Ngụy Quýnh quay qua nhìn Kỷ Càn Khôn, do dự một lúc rồi lên tiếng

hỏi: “Lão Kỷ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.