TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 486

Lâm Quốc Đống chỉ con dao về phía cô gái, “Cởi áo ra, mau!”
Cô gái run bắn người. Cô từ từ bỏ ba lô ra, cẩn thận đặt xuống đất, để ô

túi lưới phía sau chiếc quai túi hướng vào đúng chiếc ghế gỗ. Sau đó, cô cởi
chiếc áo lông vũ, cầm trên tay.

“Trải lên trên ghế gỗ.”
Cô gái có vẻ sợ hãi, tay cầm chặt góc áo. Lâm Quốc Đống tiến tới, giật

lấy chiếc áo lông vũ, trải qua quýt lên chiếc ghế gỗ.

“Nằm xuống!”
Cô gái bắt đầu lui lại, vẻ mặt lại càng sợ hãi.
“Không…”
Lâm Quốc Đống túm chặt lấy cánh tay cô, lôi ra phía trước chiếc ghế gỗ,

kéo lưng, nhấc chân, đặt cô gái nằm thẳng ra chiếc ghế gỗ. Hai tay cô gái
che trước ngực, hai chân khép chặt vào nhau, không ngừng giãy giụa.

Lâm Quốc Đống đã thở phì phò như trâu, hai mắt đỏ sọng. Hắn kề dao

vào cổ cô gái. Cảm giác đau nhói đột ngột khiến cô gái kêu lên thất thanh,
tiếp đó liền cứng đờ cả người, không động đậy nữa.

Một nửa người Lâm Quốc Đống phủ xuống người cô gái, hắn kéo chiếc

áo nỉ chui đầu màu đỏ ra, chiếc áo phông dài tay màu đen bên trong lộ ra.
Hắn nhìn bộ ngực nhô cao đang phập phồng lên xuống dồn dập, áp mặt vào
đó.

Bỗng chốc, cái mùi quen thuộc đó xộc vào mũi, bốc thẳng lên đỉnh đầu.
Thứ mùi ngọt ngào. Mùi của sự phản bội. Mùi khiến dục vọng dâng trào.

Mùi của sự giết chóc tàn nhẫn.

Hơi thở nóng ẩm của Lâm Quốc Đống phả lên cổ cô gái. Khoảnh khắc

ấy, nỗi sợ hãi càng lúc càng dữ dội trong lòng cô gái đã lên đến đỉnh điểm.
Sợi dây trong đầu thình lình đứt phựt. Lòng can đảm và tâm niệm tạo ra sức
mạnh cho cô cũng hoàn toàn sụp đổ. Tất cả mọi quyết tâm, kế hoạch đều bị
cô vứt bỏ hết. Cô chỉ biết, gã đàn ông trên người mình lúc này đã cưỡng
dâm, giết chết bốn người phụ nữ. Và kết cục của cô, cũng sẽ giống hệt như
những người phụ nữ đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.