TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 520

“Trọng điểm không phải là cái này.” Đoàn Hồng Khánh trừng mắt nhìn

Cao Lượng, “Trong ví có mấy trăm tệ tiền mặt, còn thẻ ngân hàng gì đó thì
không có tác dụng gì đối với Lâm Quốc Đống. Thứ duy nhất có giá trị,
chính là…”

Ông đặt tay lên tờ giấy in.
“Chứng minh thư.”
Kim Phượng bưng một cốc trà nóng, khẽ gõ mấy tiếng lên cửa thư

phòng. Trong phòng không có tiếng đáp lại. Bà thở dài, đẩy cửa bước vào.

Rèm cửa sổ trong thư phòng kéo kín mít, ánh sáng tối mờ, không khí bí

bức. Dưới ánh đèn bàn, từng đám khói thuốc lá khiến Lạc Thiếu Hoa trở
nên mờ ảo. Ông ngồi trước bàn làm việc, tay trái chống lên trán, tay phải
kẹp nửa điếu thuốc lá, trước mặt là một cuốn album đang mở.

Kim Phượng đặt cốc trà lên bàn. Lạc Thiếu Hoa quay đầu lại, vết ướt

trên mặt thoáng ánh lên. Kim Phượng lặng lẽ nhìn chồng khóc, đưa tay ôm
lấy vai ông.

Mấy ngày liền, ông đều như thế này, không ngừng mở những món đồ cũ

ra xem. Chiếc huân hàm cảnh sát được đeo vào lần đầu tiên cấp hàm, tấm
thẻ cảnh sát đã không còn giá trị sử dụng, chìa khóa còng số tám, hộp đựng
súng bằng da, con dao găm cảnh sát và mấy tấm ảnh cũ. Liên tục hút thuốc.
Không ăn uống.

Kim Phượng ôm Lạc Thiếu Hoa, nhìn một tấm ảnh trong album. Mã

Kiện, Đỗ Thành, Lạc Thiếu Hoa đứng sát vai nhau, mặc quân phục kiểu
“83” màu xanh ô liu1. Mã Kiện đứng giữa, hai tay để lên vai Đỗ Thành và
Lạc Thiếu Hoa, há miệng cười rạng rỡ. Cổ áo sơ mi của Đỗ Thành để mở,
không đội mũ cảnh sát, đang chỉ tay vào ống kính nói gì đó. Lạc Thiếu Hoa
thì quân phục ngay ngắn, người thẳng đứng, trên mặt vẫn còn nụ cười bẽn
lẽn.

1. Loại quân phục cảnh sát được thiết kế vào năm 1983 của Trung Quốc,

được gọi là quân phục kiểu “83”.

Trong một tấm ảnh khác, Lạc Thiếu Hoa mặc áo comple, đang ngà ngà

say, trước ngực vẫn còn cài hoa đỏ, trên tóc đầy vụn giấy màu. Đỗ Thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.