TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 554

trước ngực, nheo mắt nhìn Kỷ Càn Khôn, “Có điều, xong xuôi, tao vẫn phải
giết cô ta. Cô ta một mực cầu xin tao tha cho gì đó.”

Hắn duỗi hai tay, xòe năm ngón tay ra, rồi nắm lại, từ từ vòng vào nhau.
“Cổ vợ mày mảnh thế này, tao chẳng cần mất nhiều sức lực gì, ha ha!”
Kỷ Càn Khôn trừng trừng nhìn hắn, nét mặt trắng bệch trở nên tái xám,

bàn tay đang cầm chặt chiếc điều khiển phát nổ từ xa nổi gân xanh.

“Sau khi giết chết vợ mày, tao bế cô ta vào trong bồn tắm.” Lâm Quốc

Đống dường như rất hài lòng về phản ứng của Kỷ Càn Khôn, giọng nói
càng nhẹ nhàng, mỗi một chữ đều rất rõ ràng, “Tao định cưa đầu trước.
Nhưng khi tao cứa cổ cô ta, mày đoán xem thế nào?”

Lâm Quốc Đống nhao người ra phía trước, mặt nở nụ cười, dường như

đang kể về một đoạn tấu hài vô cùng buồn cười, “Cô ta đã cử động. Lúc tao
cắt đầu vợ mày, cô ta vẫn còn sống!”

Nhạc Tiêu Tuệ đứng dậy, vung tay tát mạnh vào mặt Lâm Quốc Đống.
“Dừng tay!”
Người quát lên giận dữ là Kỷ Càn Khôn. Cả người ông run lên bần bật,

mặt xám đen, dường như đến thở cũng rất khó khăn, “Hai cháu, đi ra ngoài,
ngay lập tức!”

“Lão Kỷ, hắn ta muốn kích cho ông nổi giận!” Ngụy Quýnh cuống lên,

đưa tay nắm lấy vai Kỷ Càn Khôn, “Ông đừng mắc bẫy của hắn!”

Quán cà phê đã bị cảnh sát bao vây vòng trong vòng ngoài, Lâm Quốc

Đống không thể chạy thoát được. Nếu bị đưa ra tòa, thì chẳng thà chết cùng
với lão Kỷ ở đây. Nếu lão Kỷ hoàn toàn mất lý trí, có khả năng hai người
trẻ tuổi kia nữa cũng sẽ chết theo.

Ta không thiệt. Nghĩ vậy, Lâm Quốc Đống lại càng muốn chết luôn.
Mắt hắn lồi ra, hất hàm về chiếc điều khiển từ xa trong tay Kỷ Càn

Khôn, “Ra tay đi, cái đồ vô tích sự! Không phải là mày vẫn luôn muốn giết
tao sao? Làm đi, làm đi!”

“Câm mồm!” Ngụy Quýnh quay đầu, liên tiếp lay người Kỷ Càn Khôn,

“Lão Kỷ, ông bình tĩnh một chút…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.