TAM QUỐC CHÍ - NGÔ CHÍ - Trang 335

đợi kẽ hở của nước địch; nếu chưa đúng vào thời cơ mà bỏ gần đánh xa,
đấy là tự phá vỡ quân mình vậy. Ngày xưa Úy Đà phản nghịch, tiếm hiệu
xưng Đế, bấy giờ thiên hạ yên ổn, trăm họ no đủ, áo giáp xếp rộng, lương
thực chứa đầy, có thể nói là nhiều, nhưng Hán Văn Đế vẫn cho là đánh
phương xa không dễ, chỉ nêu oai giễu quân để khuyên dụ mà thôi. Nay kẻ
hung nghịch chưa diệt, bờ cõi vẫn có hấn, dẫu có loạn của Xi Vưu-Quỷ
Phương thì vẫn nên vỗ về chúng, chớ nên xem việc đánh Uyên là việc đầu.
Mong bệ hạ nhịn oai mà dùng kế, tạm dừng sáu quân, bỏ giận mà theo phép
để mưu tính về sau, vậy thì thiên hạ may lắm”. Quyền lại xem thư của Mạo,
khen lời lẽ thẳng thắn, bèn không đi.

Trước đây, người cùng quận của Mạo thường có danh tiếng được phong

tước thì tặng cấp cho họ hàng, riêng Mạo cho là không đúng, sau đó quả
như lời ấy.

Năm Xích Ô thứ hai, Mạo chết. Con là Hỉ cũng học sách vở, có đức hạnh

tốt; vào thời Tôn Hạo làm Tuyển tào thượng thư.

Ngô lục chép: Hỉ tự Văn Trọng, là con thứ hai của Mạo; vào thời Tấn

làm Tán kị thường thị. Cháu của Mạo là Diệp, tự Sĩ Quang, làm đến Xa kị
tướng quân, Nghi đồng tam ti. Em của Diệp là Ngoạn, tự Sĩ Dao. Tấn
Dương thu chép: Ngoạn khí độ nhã nhặn, làm đến Tư không, truy tặng
chức Thái úy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.