TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 207

giúp ngài đánh dẹp đây? Đấy là Hàn Lô-Đông Quách

(20)

tự gây khốn mà bị

người làm ruộng bắt được vậy. Nhảy nhót đứng trông, mong được nghe tin
hòa mục. Nếu là lành thì họ Viên sẽ hưng vong với nhà Hán chăng? Nếu là
xấu thì đồng minh mãi không còn đứng trông vậy”. Đàm-Thượng không
nghe. Hán Tấn xuân thu chép thư Thẩm Phối gửi Đàm rằng: “Theo nghĩa
kinh Xuân thu, vua của một nước chết với xã tắc, trung thần chết vì mệnh
vua. Nếu có mưu gây loạn tông miếu, phá vỡ nhà nước thì đã có kỉ cương
phép vua, dẫu thân sơ đều xử như nhau vậy. Cho nên Chu Công rơi lệ mà
xử ngục Quản-Sái, Quý Hữu nức nở mà chuốc độc cho chú mình. Vì sao?
Nghĩa nặng người nhẹ, đấy là việc bất đắc dĩ vậy. Ngày xưa Vệ Linh Công
bỏ Khoái Hội mà lập Khoái Triếp là vì Khoái Hội vô đạo, vào ấp Thích để
soán ngôi, do đó Vệ Linh Công đánh hắn. Xuân thu truyện chép: ‘Theo
nghĩa của Thạch Mạn Cô cũng chống lại được Khoái Hội’. Cho nên Khoái
Hội rút cuộc bị phạt tội phản nghịch mà Thạch Mạn Cô có tiếng là trung
thần. Cha con còn thế, huống chi là anh em đây? Ngày xưa tiên công phế
bỏ tướng quân là vì lấy người hiền thay anh, lập tướng quân ta làm người
nối tự, trên cáo tổ tiên, dưới chép vào sách, tiên công gọi tướng quân là
cháu, tướng quân cũng gọi tiên công là chú, người gần xa trong nước, ai
chẳng biết việc này? Vả lại tiên công đã qua đời, tướng quân ta tạm để tang
ở nhà cỏ, mà tướng quân cũng trai giới ở phòng mình, thân phận ra vào đều
đã rõ ràng. Bấy giờ nghịch thần là Phùng Kỉ xằng bậy vẽ rắn thêm chân,
nói lời siểm nịnh, gây loạn tình thân, do đó tướng quân tỏ nỗi giận đùng
đùng, đánh không mấy chốc thì tướng quân cũng vâng mệnh theo ý, bày
thêm hình phạt. Từ đó về sau, ung nhọt bị phá, cốt nhục không có chút gây
hiềm, những bầy tôi từng nghi ngờ đều giữ được toàn mạng sống. Cho nên
rợ Hồ mạnh bạo cũng kén tướng giỏi, sửa sang binh khí, lựa chọn quân sĩ,
dốc hết tiền của trong kho tàng, vét sạch lương lực trong bờ cõi để cung cấp
cho tướng quân mà không đòi hỏi gì cả. Vua tôi hòa thuận cùng dưới cờ
trống, đánh như nhạn bay, thuế đến cho chủ, dẫu kho tàng nghiêng lật, tàn
hại dân chúng nhưng trên dưới gắng chịu, không dám nói là khổ. Sao thế?
Nghĩ đến tấm lòng son trung thành, dốc kế sách còn để trong bụng ngực,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.