TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 206

chia cắt gốc rễ của mình, mà chỉ chăm chỉ lập công, truyền lộc cho đời sau
vậy. Như Tề Tương Công trả thù mối thù của chín đời, Sĩ Cái lập nên công
của Tuân Yển, cho nên kinh Xuân thu khen nghĩa của họ, bậc quân tử quý
cái tín của họ. Bá Du đã oán với vua Tề không bằng tiên công oán Tháo
vậy; Tuyên Tử nối nghiệp không bằng ngài nối nghiệp vậy. Vả lại quân tử
tránh nạn thì không đến đất địch, há quên cái oán của thái công mà bỏ đi
cái tình của người thân, làm gương cho vạn đời, để lại nỗi nhục của đông
đồng minh sao! Em ngài ở Kí châu kiêu căng đã thế rồi; ngài nên nhẫn chí
nhịn nhục để làm việc giúp nước; dẫu bị phu nhân ghét cũng không bằng
Trịnh Trang Công bị Khương thị ghét. Anh em ngài hiềm khích cũng không
bằng Trọng Hoa hiềm ganh với Tượng vậy. Thế mà Trịnh Trang Công vẫn
có buổi bày nhạc ở hầm đất, Tượng được phong ở ấp Hữu Tị. Mong hãy
vứt bỏ oán trước, nghĩ kĩ nghĩa cũ, lập lại tình anh em như xưa”. Lại gửi
thư cho Thượng rằng: “Ta biết loạn do ở Tân-Quách, gây họa cho anh em,
nhớ việc cũ của Át Bá-Thực Thẩm quên cái nghĩa để tang chép trong bài
Thường khang mà gây loạn can qua, thây phơi máu chảy, ta đọc đến đây mà
nghẹn ngào, dẫu còn mà như mất vậy. Ngày xưa Hiên Viên đánh trận ở
cánh đồng Trác Lộc; Chu Vũ Vương phát quân đánh ở ấp Thương-Yểm,
đều là vì trừ diệt tai hại mà dựng nghiệp vương, không phải là tranh mạnh
yếu, chẳng phải là tỏ lòng vui giận vậy. Cho nên dẫu diệt người thân mà
vẫn không cho là lo, giết anh em mà không tổn nghĩa. Nay hai ngài mới nối
nghiệp lớn, noi theo phép cũ, tiến thì có nỗi lo nghiêng đổ của nhà nước, lùi
thì có mối thù oán giận của tiên công, phải nên làm việc giữ nghĩa, cứu
giúp nhà nước. Vì sao? Kim-mộc-thổ-thủy-hỏa lấy cứng mềm giúp nhau,
rồi mới được hòa hợp, cho dân lấy dùng. Nay anh ngài ở Thanh châu bản
tính nóng nảy, lầm lẫn phải trái. Ngài khí độ rộng rãi, khoan dung có thừa,
nên lấy lớn giúp bé, lấy tốt giúp kém, nên diệt trừ Tào Tháo trước để rửa
mối hận của tiên công; sau khi việc này xong mới ban kế phải trái, cũng
chẳng hay hơn sao! Nếu suy nghĩa sâu xa, nhún mình giữ lễ, nên xua quân
ruổi dài cùng giúp nhà vua; nếu mê lầm không sửa, trái mà không đổi thì rợ
Hồ còn có lời trách hỏi, huống chi là đồng minh? Lúc ấy ai còn gắng sức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.