TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 208

như răng môi, trục xe không mong được thưởng. Bảo là vì tướng quân mà
cùng lòng hợp ý, cong thẳng một thể, tất sẽ trổ oai tỏ thế, chống giặc giữ
nhà. Thế mà kẻ hung ác siểm nịnh, vu vạ không cùng, dụ dẫn lợi lộc, đến
nỗi khiến cho tướng quân chốc lát đổi ý, quên lòng nhân hiếu thuận, nghe
mưu của bọn sói lang, gièm lời phế lập của tiên công, trái ngôi vị lúc để
tang mới đây, phản lẽ của phép tắc, không xét khí tiết thuận nghịch, mưu
đổi chủ của Kí châu, muốn làm người nối nghiệp của tiên công. Rồi phát
quân cướp bóc, phá thành giết quan, thây phơi đầy đồng, dân ngã đầy nội,
có kẻ phải cắt tóc rạch da, chặt đứt tay chân, oán thán nỉ non ở cõi âm, đau
đớn kêu gào ở bụi gai. Lại còn mưu đánh thành Nghiệp, hứa tặng tiền của
đàn ba cho người Tần-Hồ, hẹn cùng chia đất. Có kẻ nghe nói tướng quân
cáo lệnh quan quân rằng: ‘Ta còn có mẹ già, chỉ muốn cho bà ấy được thân
thể trọn vẹn mà thôi’. Nghe nói đến đây, chẳng ai không kinh ngạc thất sắc,
đau lòng rơi lệ, khiến cho thái phu nhân cũng buồn rầu căm giận ở phòng
buồng, chủ tớ quan quân trong châu ta nằm nghỉ cũng than thở, không có
chỗ đặt tay chân; nghĩ rằng nếu muốn lặng im suy nghĩ để nghe mưu nắm
việc thì sợ trái với khí tiết chết vì mệnh vua trong kinh Xuân thu, gây thêm
nỗi lo không cùng của thái phu nhân, tổn cơ nghiệp nhiều đời của tiên
công. Vả lại ba quân hăng hái, mọi người đều mang oán, tướng quân ta bất
đắc dĩ mới đánh trận ở huyện Quán Đào. Bấy giờ ngoài là chống nạn, trong
thực là chịu tội, đã không được tha mà lại đều tỏ hai ba ý, vào trận thì phản
loạn. Tướng quân ta tiến lùi đều không có công, đầu đuôi gặp địch, bèn dẫn
quân bỏ trốn, không dám từ biệt. Cũng vì tướng quân tỏ lòng nhân của
người thân, ban cái ân dừng đuổi cho nên vướng vào vũng lầy, không có
chỗ nương thân. Thú khốn thì tất đấu, dốc hết sức mình, mà quân sĩ của
tướng quân tan lở thua vỡ, đấy không phải là do sức người, mà còn là ý trời
vậy. Từ đó lại mong tướng quân đổi ý sửa tính, cúi mình giữ lễ, lập lại tình
thân anh em như xưa; vậy mà vẫn tự ý oán giận, đánh phá nhà cửa, đứng
lên nhảy nhót, liên kết giặc ngoài, thổi gió vào lửa, tăng thêm độc hại, khói
lửa mù mịt, máu chảy nghìn dặm, nghiêng thành nguy dân, gây thêm oán
hờn; dẫu muốn chẳng đánh, há được ngừng sao! Cho nên bèn dẫn quân
sang miền đông, giữ gìn bờ cõi, dẫu đến gần lũy nhưng chưa lấn đất đai, chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.