TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 229

đêm tối đến giết Bố, không xong. Việc bại lộ, Bố chạy về Hà Nội, cùng
Trương Dương hợp binh.

Anh hùng ký chép: Bố tự nghĩ mình có công với họ Viên, kiêu căng khinh

mạn chư tướng bộ hạ của Thiệu, cho rằng chỉ tạm giữ chức, không đủ quý
hiển. Bố xin về Lạc huyện, Thiệu giả vờ cho Bố lĩnh chức Tư lệ Hiệu uý. Bề
ngoài nói là đang sắp xếp, trong bụng muốn giết chết Bố. Sáng hôm sau lên
đường, Thiệu phái ba chục giáp sĩ đi theo, nói là đưa tiễn Bố. Bố ở trong
góc trướng, vờ sai người ở trong trướng gảy đàn tranh. Quân của Thiệu
nằm nghỉ, Bố không biết làm sao lại ra khỏi trướng, mà binh kia không
phát giác được. Nửa đêm binh lính xông lên, đến chém loạn vào giường
của Bố, cho là Bố đã chết. Sáng hôm sau, Thiệu tra hỏi, mới biết Bố vẫn
còn sống, bèn đóng cửa thành lại. Bố liền bỏ đi.

Thiệu lệnh cho binh lính đuổi theo, chúng đều sợ Bố, chẳng ai dám tiếp

cận.

Anh hùng ký chép: Dương cùng chư tướng thuộc hạ, đều vâng mệnh

Thôi-Dĩ cho yết bảng để tìm Bố, mưu toan giết đi. Bố nghe tin, bảo với
Dương rằng: “Bố ta, và ngài là người cùng châu. Ngài giết Bố, là ngài
kém. Chẳng bằng đem bán Bố, có thể được Dĩ-Thôi ban cho tước hậu.”
Dương vì thế ngoài mặt hứa với Thôi-Dĩ, trong bụng lại thật tình bảo hộ
Bố. Dĩ-Thôi lo lắng, bèn đổi ý xuống đại chiếu thư, phong cho Bố làm Thái
thú Dĩnh Xuyên

(5)

.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.