TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 386

Thái tổ đến Thọ Xuân, bấy giờ ở vùng biên cảnh đất Lư Giang có bọn

sơn tặc là Trần Sách, quân lính đông đến mấy vạn người, cậy hiểm mà giữ.
Trước đấy Thái tổ sai thiên tướng đến đánh dẹp, không thắng được. Thái tổ
hỏi thuộc hạ xem có thể đánh được không, chúng đều thưa rằng: “Núi cao
chót vót, vực sâu hiểm trở, là những nơi dễ giữ mà khó đánh; dẫu có đánh
thắng thì cái được chẳng đủ bù cái mất, lấy được chỗ ấy cũng chẳng có ích
gì.” Diệp nói: “Bọn Sách chỉ là lũ giặc cỏ, nhân lúc loạn lạc mà chiếm cứ
nơi hiểm trở, ương ngạnh không chịu khuất phục, nếu không phải người có
tước mệnh đủ để thị uy khó mà thu phục được. Ngày trước bởi thiên tướng
binh lực ít, mà Trung Quốc còn chưa được yên, cho nên Sách dám nương
náu ở nơi hiểm mà cố thủ. Nay thiên hạ đã tạm yên ổn, phủ dụ là việc sau,
trừ địch là việc phải làm gấp. Kẻ sợ chết thường chạy theo mối lợi, kẻ ngu
dốt cũng làm như vậy. Xưa Quảng Vũ quân giúp Hàn Tín vạch kế sách, ấy
là uy danh đã đủ để trước hư trương thanh thế sau mới đánh dẹp mà thu
phục được nước lân bang. Huống chi với đức lớn của minh công, đánh dẹp
phía Đông thì phía Tây kinh sợ, đại binh đến nơi, lệnh truyền ra chỉ trong
ngày, quân doanh chỉ cần mở cửa là quân địch tự tan lở.” Thái tổ cười nói:
“Lời khanh nói cũng giống với ý của ta vậy!”. Rồi sai mãnh tướng đi trước,
đại quân theo sau, đến nơi đánh ngay được Sách, quả đúng như điều Diệp
đã tính. Thái tổ quay về, lấy Diệp làm Tư không Thương tào duyện.

Phó Tử chép: Thái tổ cho triệu gọi Diệp cùng với Tưởng Tế, Hồ Chất …

tất cả là năm người, đều là danh sỹ ở Dương Châu tới. Qua mỗi nơi xá
đình

(4)

mấy người ấy lại bàn chuyện, chưa từng bỏ sót buổi nào, đều bàn

những chuyện quan trọng cả; bên trong nhắc đến chuyện các bậc tiên hiền
ở nước mình

(5)

, việc chống giặc giữ đất, việc tiến lui trong lúc hành quân

thế nào, bên ngoài liệu địch mà biến hoá, liệu lường hình thế quân địch
thật giả ra sao, học thuật chiến tranh thế nào, sớm tối thao thao bất tận.
Duy có Diệp một mình nằm trong xe, thuỷ chung không nói một lời. Tế lấy
làm lạ bèn hỏi Diệp, Diệp đáp rằng: “Đối với bậc minh chủ chẳng phải là
người không thông thạo những việc ấy, cái sự sáng suốt có thể học mà
được hay sao?” Lúc diện kiến Thái tổ, Thái tổ quả nhiên hỏi đến những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.