TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 539

Ân trạch truyền xa.
Mong giúp nhà vua ta chừ,
Dẹp yên bốn cõi.
Cùng quy luật của trời đất chừ,
Sáng như mặt trời mặt trăng.
Mãi tôn quý mà chẳng hết chừ,
Tuổi thọ sánh với đông vương

(11)

”…

Thái Tổ rất khen lạ.

Tính giản dị, không trọng uy nghi. Không ưa xe ngựa áo quần hoa lệ. Hễ

được gọi đến hỏi han, ứng lời mà đối đáp, do đó rất được sủng ái. Năm
Kiến An thứ mười sáu, phong Bình Nguyên Hầu. Năm thứ mười chín,
chuyển phong Lâm Truy Hầu. Thái Tổ đánh Tôn Quyền, sai Thực ở lại giữ
đất Nghiệp, răn Thực rằng: “Ngày xưa ta làm Đốn Khâu Lệnh, vừa hai
mươi ba tuổi. Nghĩ việc mà ta làm thời ấy, đến nay chẳng có gì hối tiếc.
Ngày nay mi cũng hai mươi ba tuổi rồi, không nên gắng sức ư”! Thực đã có
tài mà được đãi sủng, lại có bọn Đinh Nghi, Đinh Dực, Dương Tu giúp làm
vây cánh. Thái Tổ do dự, mấy lần muốn lập làm Thái tử. Nhưng Thực theo
tính mình mà làm, không tự gắng sức, uống rượu không giảm. Văn Đế
dùng thuật để ngăn chế Thực, tự nắn sửa mình, do đó người trong cung
giúp đỡ, đều rất vừa lòng, bèn được định lập làm người nối tự. Năm thứ hai
mươi hai, ban thêm thực ấp năm nghìn hộ, cả thực ấp lúc trước là vạn hộ.
Thực từng ngồi xe đi giữa đường, mở cửa Tư Mã mà ra, Thái Tổ cả
giận

(12)

, quan Công xa lệnh bị xét tội chết, do đó càng thêm ngăn cấm chư

hầu, rồi ngày càng ít sủng ái Thực.

Ngụy Vũ cố sự chép lệnh rằng: “Lúc trước ta bảo rằng: “Trong các

người con thì Tử Kiến là người cuối cùng có thể nắm việc lớn”. Lại lệnh
rằng: “Từ khi Lâm Truy Hầu là Thực đi riêng ra, mở cửa Tư Mã đến cửa
Kim Môn, khiến cho ta có con mắt khác nhìn về người con này vậy”. Lại
lệnh rằng: “Quan trưởng sử và người dưới trướng của chư hầu có biết ra
chọn lập chư hầu là có ý gì không? Từ khi Tử Kiến đi riêng mở cửa Tư Mã
mà ra, ta chẳng còn tin cậy vào chư hầu nữa. E rằng ta nuông chiều thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.