TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 547

Năm thứ sáu, Đế đánh miền đông, trở về qua Ung Khâu, đến cung của

Thực, ban thêm năm trăm hộ.

Năm Thái Hòa thứ nhất, chuyển phong làm Tuấn Nghi Vương. Năm thứ

hai, lại về Ung Khâu.

Năm thứ ba, chuyển phong làm Đông A Vương. Mùa đông năm đó, hạ

chiếu sai các Vương hẹn đến chầu vào tháng giêng năm thứ sáu. Tháng hai
năm đó, lấy bốn huyện của quận Trần phong Thực làm Trần Vương, thực
ấp ba nghìn năm trăm hộ. Thực thường muốn được gọi đến bàn luận chính
trị thời ấy, mong cầu dùng thử, nhưng cuối cùng chẳng được. Đã về, buồn
bã tuyệt vọng. Theo phép chế thời ấy, đối đãi với nước phiên đã ép bức, lại
nữa bọn quan thuộc đều là kẻ buôn bán kém tài, chỉ cấp cho quân sĩ già
yếu, lớn cũng chẳng hơn hai trăm người. Lại vì Thực lúc trước có lỗi, các
việc đều bị cắt giảm, trong khoảng mười một năm mà ba lần chuyển phong,
thường lo lắng không vui, bèn phát bệnh chết, bấy giờ bốn mươi mốt tuổi.

Thực thường gảy đàn ca hát, có lời rằng:
“Than ôi thân phiêu dạt,
Ở đời sao cô độc!
Rời xa nơi gốc gác,
Ngày đêm chẳng thảnh thơi.
Đông tây qua chín lối,
Nam bắc vượt bảy bờ.
Bỗng gặp cơn gió nổi,
hổi ta vào cõi mây.
Vừa lên đến trời cao,
Lại rơi xuống vực sâu.
Gió cuồng kéo ta dậy,
Lại vào cánh đồng này.
Đằng nam rồi mé bắc,
Sang đông lại sang tây.
Dây dưa biết dựa đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.