TAM QUỐC CHÍ - NGỤY CHÍ - Trang 767

nghìn dặm. Có tám vạn hộ, dân tụ thành thôn ấp, có cung thất, kho tàng,
nhà ngục. Nhiều gò núi, đầm rộng, là đất bằng phẳng nhất so với các nước
Đông Di khác. Đất đai hợp với ngũ cốc

(8)

, không mọc ngũ quả

(9)

. Người

nước này to khỏe, tính cứng cỏi nồng hậu, không ưa cướp bóc. Nước này
có vua, đều đặt tên quan lại theo tên lục súc

(10)

, có quan Mã gia, Ngưu gia,

Trư gia, Cẩu gia, Đại sứ, Đại sứ giả, Sứ giả. Thôn ấp có người giàu, các nhà
dưới quyền đều là nô bộc. Các quan lại chia ra làm chủ các miền, quan lớn
thì làm chủ nghìn nhà, quan nhỏ thì làm chủ mấy trăm nhà. Ăn uống đều
dùng mâm chén, những lúc hội họp, phong tước, nhận tước, đều nhường
nhau lên xuống. Hẹn vào tháng giêng thì tế trời, người trong nước tụ hội,
suốt ngày ăn uống múa hát, đặt tên là ‘nghênh cổ’, do đó phá nhà giam, cởi
trói tù ngục. Ở nước này người ta ưa mặc áo màu trắng, vải trắng làm tay
áo lớn, áo choàng, quần khố, đi dày da. Ra khỏi nước thì ưa mặc gấm lụa
len dạ, quan lớn thì mặc áo lông cáo, lông khỉ đen, chồn đen, lấy vàng bạc
gắn lên mũ,. Người phiên dịch đều quỳ, tay dựa vào đấy mà nói. Dùng hình
pháp nghiêm ngặt, kẻ nào giết người thì tội chết, thu người nhà làm nô tì.
Nếu cướp trộm thì trộm một thì đền mười. Nếu trai gái gian dâm, đàn bà
hay ghen thì đều bị giết. Rất ghét kẻ hay ghen tị, đã giết rồi còn ném lên núi
phía nam của nước này mặc cho thối rữa. Muốn được lấy vợ thì chuyển
trâu ngựa mà trao cho. Anh chết thì em lấy chị dâu, giống tục với người
Hung Nô. Người nước này giỏi chăn nuôi, xuất ngựa tốt, ngọc đỏ, chồn khỉ,
ngọc trai; ngọc trai to như quả táo chua. Lấy cung, tên, đao, mâu làm binh
khí, nhà nhà đều có áo giáp. Người già của nước này tự nói rằng dân mình
trốn tránh đến đây từ thời xưa. Đắp thành lũy đều hình tròn, có chỗ tựa như
nhà ngục. Người đi đường ngày đêm không kể già trẻ đều hát, suốt ngày
tiếng hát không dứt. Có việc quân thì cũng tế trời, giết trâu xem móng chân
để đoán tốt xấu, móng chân nứt nẻ là xấu, móng chân lành lặn là tốt. Có
giặc thì các ‘gia’

(11)

cũng tự đánh trận, người các nhà đều mang đồ ăn uống

mà cấp cho các ‘gia’. Nếu chết thì vào các tháng mùa hạ dùng băng mà
táng, giết người để táng theo, lớn thì mấy trăm người. Táng trọng hậu, có
quách mà chẳng có quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.