TAM QUỐC CHÍ - THỤC CHÍ - Trang 108

(34)

Lưu Do là thứ sử Dương Châu, Vương Lãng là thái thú Cối Kê thuộc

Giang Đông. Hai người này đều bị Tôn Sách đánh tan cả.

(35)

Tôn Vũ, Ngô Khởi là những nhà quân sự tài giỏi đời Chiến quốc.

(36)

một chi tiết đáng ngờ là Triệu Vân, một mãnh tướng hàng đầu của

Thục Hán, ông mất sau khi Lượng ra quân phạt Nguỵ lần thứ hai, mà bài
biểu này lại có trước đó? Vì sao Gia Cát Lượng có nhầm lẫn vô lý như thế?
Đây là một chi tiết mà học giả đời sau suy luận rằng trước tác này không
phải do Gia Cát Lượng viết ra.

(37)

Trương Nghiễm tác giả sách Mặc Ký là người xứ Đông Ngô.

(38)

Xưng đế.

(39)

Tức là truy tôn Tôn Kiên, Tôn Sách.

(40)

Nhà Thục Hán nối hương hoả nhà Hán, tự coi mình là chính thống. Ý

các quan lại Thục Hán cho rằng Ngô xưng đế tức là tiếm xưng vậy.

(41)

Nhà Hán thời Hiếu Văn Đế bị quân Hung Nô vào cướp phá, Hiếu Văn

Đế phải cầu hoà với Hung Nô, gả công chúa cho vua Hung Nô.

(42)

Tỏ ý đem quân Bắc phạt và cùng phân chia giang sơn của Tào Nguỵ.

(43)

Hán Cao Tổ thống nhất thiên hạ, Kình Bố làm phản, đem quân đánh

nước Sở. Tướng Sở muốn chia làm ba đạo quân, hòng cứu lẫn nhau, cho là
hay. Có người nói: “Bố rất thạo việc dùng binh. Nay ta tách quân làm ba
cánh, nếu một cánh quân bị bại tất hai cánh quân kia đều bỏ chạy, làm sao
cứu được nhau?”. Tướng Sở không nghe, quả nhiên khi Bố đánh tan một
cánh quân, hai cánh quân kia đều bỏ chạy cả.

(44)

Tạm luận theo ý của sách Hán Tấn Xuân Thu như sau, Lượng xuất

mười vạn quân bắc phạt, muốn cho quân sĩ được nghỉ ngơi, vậy nên mười
vạn binh thì cho hai vạn binh được nghỉ ở tuyến sau, như vậy ở tiền tuyến
luôn có tám vạn binh.

(45)

Thưng tức là một lưng bát vậy.

(46)

Sách của Tôn Thịnh, người nước Ngô.

(47)

Nguyên văn: Vãng đại hoàn tiểu tức là lúc lớn lúc nhỏ, dịch thoát ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.