TAM QUỐC CHÍ - THỤC CHÍ - Trang 146

lan rộng bốn bể, nếu như thiếu lễ, thiên hạ tất cho chúa công là khinh rẻ
người hiền. Chẳng bằng càng nên kính trọng, làm mê hoặc xa gần, như
ngày xưa Yên Vương đãi Quách Ngỗi

(19)

vậy. Do vậy Tiên chủ bèn hậu đãi

Tĩnh.

Tôn Thịnh nói: Hạ mình cầu hiền, tôn trọng cái đức, là đạo lý quan

trọng của quốc gia; phong tặng phần mộ, đi qua cửa ( của bậc tiên hiền) là
cách các bậc tiên vương lập ra khuôn thước ( cho thiên hạ biết mình tôn
trọng người hiền). Do đó ăt phải thể nghiệm và thực hành đạo lý nhìn xa
trông rộng, nghĩa cao ngút trời, mai sau có thể nhìn xa khắp bốn bể, chấn
phục lê dân. Nếu chẳng phải người như thế, thì đại đạo chẳng được thực
thi vậy. Hứa Tĩnh, ỏ nhà thì huynh đệ bất hòa, xuất sĩ thì quan không xứng
chức, xét về tín nghĩa thì thời thế vừa đổi gan ruột cũng đổi, luận về kiến
thức thì là đầu mối họa hoạn. Thì làm sao có thể khiến người hiền tài căn
cứ vào kẻ sĩ được trọng dụng mà đầu phục đuợc? Nếu như chỉ chuộng cái
danh hão huyền mà khinh thường vinh nhục cá nhân, thì những kẻ sĩ chính
trực trọng nghĩa dựa vào cái gì để phục đây? Chính chỉ chuyên dùng thuật
mê hoặc, đánh mất phong thái của người cao quý, lại ví Hứa Tĩnh như
Quách Ngỗi, thật bất bình thường vậy. Thần Tùng Chi cho rằng Quách
Ngỗi chẳng phải người hiền, chỉ bởi kế quyền biến mà được hưởng ân
sủng, huống hồ Văn Hưu danh tiếng vang xa, thiên hạ đều bảo là người tài
năng khác thường, tuy cuối đời có lầm lỗi, song việc ấy chẳng dễ hiểu rõ
được, nếu không dùng lễ mà đãi, làm sao giải thích những nghi hoặc xa
gần? Pháp Chính lấy Tĩnh so với Ngỗi, vị tất đã không đúng, mà Thịnh lại
lấy việc các bậc tiên vương phong mộ, qua cửa (bậc tiên hiền) để bắt bẻ,
thật là quá lắm! Thế thì Yên Vương cũng sai, sao chỉ có mình Lưu ông

(20)

được? Xét việc bất hòa trong nhà, sai ở Tử Tương, cứ theo lời Tưởng Tế thì
chẳng phải lỗi của Văn Hưu vậy. Còn việc Tôn Thạnh mỉa mai Tĩnh làm
quan không xứng chức, ắt chỉ việc Tĩnh làm quan với Đổng Trác, Trác lúc
vừa chấp chính, hết lòng đề bạt nhân tài, người được Trác tuyển chọn,
nhiều không kể xiết. Nhưng Hứa Tĩnh bước vào hoạn lộ, trước khi Đổng
Trác chuyên quyền. Sau thăng làm Trung Thừa, không thể nói (nhờ Trác)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.