Không rõ ý Pháp Chân là gì. Có lẽ Chân muốn nói: Chân phiêu du
bất định, không muốn làm
quan.
Chỉ Lưu Chương. Do Chương làm chức Ích Châu mục nên gọi là
Lưu mục.
Chỉ Lưu Bị. Chức của Bị lúc này là Tả tướng quân nhà Hán.
Ý Pháp Chính nói bầy tôi của Lưu Chương toàn những kẻ giao du
với nhau bằng tình cảm, xu nịnh bề trên, mặt trời (Lưu Chương) xuống thì
mặt trăng (bầy tôi) cũng xuống theo, thế là trái với lẽ thường.
Chỉ Tôn Quyền. Theo Ngô chủ truyện, Tam Quốc Chí, thì vào thời
điểm này Tôn Quyền giữ chức Xa kị tướng quân, do Lưu Bị biểu tấu lên
triều đình.
Việc chống cự quân của Lưu Bị.
Yên Vương thời chiến quốc muốn cầu người hiền, hỏi kế Quách
Ngỗi. Ngỗi nói: Đại vương nên trọng dụng ngay tôi đây. Ngỗi tôi vốn bất
tài còn được ngài trọng dụng, kẻ hiền khác thấy vậy tất lại với đại vương.
Chỉ Lưu Bị. Lưu ông là cách gọi lịch sự.
Tử Tương là tên tự của Hứa Thiệu, anh Hứa Tĩnh.
Tôn phu nhân là vợ Lưu Bị, em gái Tôn Quyền, có sách nói tên là
Tôn Thượng Hương.
Điên Hiệt là tướng của Tấn Văn Công, ghen tị với Hỉ Phụ Cơ là
người có ơn với Tấn Văn Công nên đốt nhà Hỉ Phụ Cơ. Việc bại lộ, bị xử
chết.
Dương Can là em Tấn Điệu Công. Làm trái quân pháp, suýt bị
nguyên soái nước Tấn là Ngụy Giáng giết.
Ở đây chỉ ý kiến của Pháp Chính về tầm quan trọng của Hán Trung.
Chỉ Tào Tháo. Ngụy Văn Đế Tào Phi cướp ngôi nhà Hán, đặt thụy
cho cha là Ngụy Vũ Đế.
Trình Dục, Quách Gia.