TAM QUỐC CHÍ - THỤC CHÍ - Trang 172

Tĩnh dù tuổi đã quá bảy mươi vẫn yêu quý các nhân sĩ, thường khuyên

bảo thu nhân hậu tiến, cùng nhau đàm luận không biết mệt. Thừa Tướng
Lượng đều bái phục. Năm Chương Vũ thứ hai Tĩnh chết. Con là Khâm,
chết trước Tĩnh. Con Khâm là Du, trong những năm Cảnh Diệu làm
Thượng Thư. Trước kia anh Tĩnh phụng sự cho Trần Kỷ ở Dĩnh Xuyên,
cùng với bọn Viên Hoán ở Trần Quận, Hoa Hâm ở Bình Nguyên, Vương
Lãng ở Đông Hải rất thân thiết. Hâm , Lang và con của Kỷ là Quân vào
thời Nguỵ sơ đều làm phụ chính đại thần, thảy đều gửi thư cho Tĩnh, tỏ bày
tình cũ, ân nghĩa thành khẩn, văn thư đa phần không được ghi chép lại.

Nguỵ Lược chép: Vương Lãng viết thư cho Văn Hưu rằng: ”Văn Hưu

túc hạ. Nghe tin vẫn được bình an. Thật mừng thật mừng. Có nhớ chăng
thấm thoát chia tay đã hơn ba mươi năm chưa có duyên gặp gỡ! Thi nhân
so một ngày xa cách với năm với tháng, huỗng chi dằng dặc trải qua đã bao
năm. Từ khi cùng anh ly biệt, tính chi xiết những chìm rồi lại nổi, tính chi
xiết nỗi dứt rồi lại nối. Nhưng nay đến sau cùng sống ở Thăng Bình trong
Kinh Đô

(78)

nương tựa dưới cánh rồng bay Thánh Chúa. Bạn hữu cùng bối

phận dần vắng bóng, may còn được lên lão cùng anh liệt vào hàng tuổi cao
còn sót lại, chỉ ngặt nỗi phải chịu cách xa nhau tính đến hàng nghìn dặm lại
thêm khác biệt khó đổi thay. Gìơ nghe thấy tin tức âm hao, tình hoài niệm
gửi gắm vào nhung nhớ, chăm chăm gửi đến chốn xa xăm, thật với thời thế
lạ kỳ này cũng không phải chuyện gì kỳ lạ lắm. Trước đây theo quân tới
Kinh Châu, gặp Đặng Tử Hiếu và Hoàn Nguyên Tương bước đầu nghe thấu
tình hình túc hạ. Biết rằng Túc Hạ hiện đã giữ chức đứng đầu một quận ở
Ích Châu, khuôn phép đức độ vốn có tuy tuổi đã cao mà không hề rơi rụng.
Thời ấy, phụng sự Vũ Hoàng Đế

(79)

với Giang Lăng Lưu Cảnh Thăng trên

sảnh đường bàn đại sự, cùng túc hạ đàm luận thâu đêm, thiết tha thành
khẩn, thật chẳng nỡ rời. Từ khi Thái Tử còn ỏ Đông Cung cho đến sau khi
tức vị, mỗi lúc cùng các bậc hiền tài thảo luận về những người tài tuấn còn
tại thế, đâu phải người người ai cũng dễ dàng thành kẻ anh tài mà giới sĩ
phu lại khó lòng chọn được tay tuấn kiệt, do đó lo ngại không muốn lấy
chất hủ bại của Nguyên Nhưỡng mà cảm động đến sự quan tâm của Phu tử;

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.