TRƯƠNG DỰC TRUYỆN
Trương Dực tự Bá Cung, người ở Vũ Dương quận Kiện Vi. Cao tổ là
Hạo làm đến Tư Không. Tằng tổ là Cương nguyên làm Quảng Lăng Thái
Thú, đều có danh tiếng.
Ích Bộ kỳ cựu truyện chép: Hạo tự Thúc Minh, quản lý luật pháp, thưở
xưa du học kinh sư, cùng Đàm Xán người Quảng Hán, Lý Cáp người Hán
Trung, Trương Bá người Thục Quận kết thâm giao. Đại Tướng quân Đặng
Chất thích Hạo, dần dần thăng lên đến Thượng Thư phó xạ, rồi ra làm Bành
Thành tướng. (Hạo) tiến cử được ẩn sĩ Lư Khâu là người tài ba xuất chúng
nên được vời về làm Đình Uý. Năm Diên Quang thứ ba, An Đế bàn việc
phế Thái Tử, chỉ có Hạo cùng Thái Thường Hoàn Yên, Thái Phó Lai Lịch
luận rằng không nên. Thuận Đế mới lên ngôi, mời Hạo làm Tư Không.
(Hạo) sống đến tám mươi ba tuổi. Tục Hán Thư viết: Cương tự Văn Kỷ,
tuổi trẻ là con của bậc Tam Công lại hành sự trong sạch đúng đạo được cử
làm Hiếu Liêm. Tuy (triều đình) không vời làm Tư Đồ, song vì là con cháu
cao môn nên bổ dụng vào chức Ngự Sử. Năm Hán An nguyên niên, nhận
chức Quang Lộc đại phu, cùng bọn Thị Trung Đỗ Kiều cả thảy tám người
cùng vâng chiếu một ngày, giữ gìn lễ tiết phân minh rành rẽ, tra xét việc
làm tham nhũng thanh liêm (của quan chức) trong thiên hạ. Ô lại phạm tội
có thể tự tiện thu chức, Thứ Sử Nhị Thiên Thạch có lỗi cũng dâng biểu theo
dịch trạm báo về. Uy nghiêm nhân ái, trong sạch trung thành, tiếng tăm
lừng lẫy trong ngoài, hiệu xưng là Bát tuyển. Thời ấy, Đại tướng quân
Lương Ký gây rối làm hại bách tính. Bọn Kiều bảy người đều phụng mệnh
đi bốn phương, riêng Cương vùi bánh xe ngay giữa đô thành Lạc Dương,
nói: „Sài lang ngay trước mặt, sao còn đi hỏi hồ ly.’’ Rồi dâng thư rằng:
„Đại Tướng quân, Hà Nam Doãn Lương Ký là kẻ vô nghì. (Ký vốn) nhờ
ngoại thích nâng đỡ, chịu đại ân của quốc gia, chí khí như cành cây ngọn
cỏ, an ổn làm kẻ cận thần, chẳng đủ tài tuyên dường Ngũ giáo hồ phó tá tán
trợ hoàng gia, nhưng đặc biệt là kẻ xấu xa độc ác, phóng túng tham tàn vô
độ, cam lòng hủ hoá, buông thả không biết thoả mãn, nhiều lần a dua nịnh