TAM SINH, VONG XUYÊN BẤT TỬ - Trang 114

TAM SINH, VONG XUYÊN BẤT TỬ

Cửu Lộ Phi Hương

www.dtv-ebook.com

Chương 12: Ôi, Duyên Phận

Ngày hôm sau, quả nhiên hắn vẫn còn ở đó.

Nhưng ta cũng không thể ném hắn ra ngoài như suy nghĩ đêm qua

được. Vì…

Mạch Khê túm chặt ống tay áo của người đang hôn mê bất tỉnh kia, vẻ

mặt luống cuống nhìn ta, nôn nóng muốn ta qua giúp gã.

Ta thở dài, nghĩ thầm, nếu bây giờ ném gã ra ngoài, có phải quá tàn

nhẫn không? Hơn nữa ta không thể chịu nổi ánh mắt Mạch Khê nhìn ta như
vậy, chỉ có thể nhanh nhẹn bước đến, lôi gã vào trong nhà, cởi lớp áo
khoác, rửa sạch miệng vết thương trên lưng, lại bôi thuốc băng bó.

Thấy hơi thở của gã dần dần dịu xuống, sắc mặt hoảng hốt trắng bệch

của Mạch Khê mới khôi phục lại. Ta nghĩ, với vết thương này, nếu là Chiến
Thần Mạch Khê chỉ e là ngay cả một ánh mắt cũng không bố thí, mà Mạch
Khê bảy tuổi này, lại non nớt như vậy đấy.

Ta rửa tay, nhìn Mạch Khê, hỏi thẳng: “Cứu hắn có thể dẫn tới phiền

toái lớn, nhưng nếu ngươi muốn ta cứu, sau này đừng nói câu hối hận với
ta.”

Mạch Khê nghe câu hiểu câu không, gật gật đầu.

Hắn dùng đôi mắt to ngập nước nhìn ta không chớp mắt, trên mặt vẫn

còn rõ cảm xúc hoảng sợ, lòng ta mềm đi, không kiềm chế được, hung hăng
hôn “chụt” một cái lên gương mặt trắng mịn của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.